Nhưng nhìn qua thì Lâm Thanh Dũng có vẻ không bằng lòng cho lắm, nói: “Lát nữa tôi ra ngoài có chút việc, không đi chung với bà được. Tí nữa Trần Hùng về, mọi người cứ ăn đi, không cần chờ tôi.”
Lưu Ánh Nguyệt nghe thế bực mình, hai tay chống eo hét lên: “Lâm Thanh Dũng ông có ý gì hả, chút chuyện của ông lại quan trọng hơn việc nấu cơm cho con rể à?”
“Không, tôi thật sự có việc cần làm mà.”
Lâm Thanh Dũng thoạt nhìn cũng hơi nóng nảy. Mấy ngày nay ông ấy đúng là có chút là lạ, hầu như ngày nào cũng ra ngoài, không biết rốt cuộc ông ấy đang làm cái gì nữa.
Nói xong, Lâm Thanh Dũng đi xuống dưới tầng. Lưu Ánh Nguyệt cảm thấy không đúng lắm, kéo ông ấy lại.
“Lâm Thanh Dũng, ông nói rõ cho tôi biết, ông muốn làm gì hả, có phải ông trốn bà đây ra ngoài gái gú hả?”
“Bà nói cái gì thế, tôi là loại người đó hay sao?” Lâm Thanh Dũng cũng bực mình.
“Vậy ông nói đi, ông ra ngoài để làm cái gì?”
“Tôi ra ngoài tìm bạn đánh cờ, đã hẹn nhau hôm nay đánh cờ rồi.”
“Chó má.”
Lưu Ánh Nguyệt bực mình: “Tôi thấy chắc là đánh cờ với cô nào chứ gì?”
“Bà ăn nói linh ta linh tinh.”
“Tôi có nói quàng nói xiên hay không thì trong lòng ông tự biết, Lâm Thanh Dũng, ông giỏi ha, gan càng ngày càng lớn có phải không hả, xem bà đây hôm nay trừng trị ông ra làm sao.”
Cha mẹ vợ Trần Hùng nổi tiếng là tính tình nóng nảy. Đó chính là truyền thống tốt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901133/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.