Hai người chưa chốt được tên của hai em bé, đành gọi trước là đứa lớn, đứa nhỏ. Đứa lớn nhỉnh hơn, ăn với khóc đều hơn đứa nhỏ. Tháng đầu trẻ con ngủ nhiều, Phong Đại căn giờ lay bọn nó dậy cho bú. Nếu không lay bọn nó sẽ ngủ suốt, khi nào đói quá mới tỉnh khóc ré lên đòi ăn, như vậy không tốt cho trẻ.
Nhật Huy chỉ nhìn Phong Đai làm. Có lần cậu cho đứa lớn ăn, nó bú nhanh quá cậu liền bóp bình sữa để sữa chảy ra nhiều hơn, đứa lớn không bú kịp, sữa sặc lên mũi thành bong bóng. Nó ho xong khóc, Nhật Huy sợ quá, cậu tưởng mình làm con chết sặc. Phong Đại thấy vậy đành nhận hết phần việc về mình, đợi sau Nhật Huy đỡ run tay mới để cậu làm.
Lúc Phong Đại thay tã hay tắm cho bé Nhật Huy le ve đứng cạnh ngó. Cậu chưa làm được gì nhiều, hầu hết thời gian đều nằm nghỉ, chán thì chơi ipad, lúc Phong Đại chăm con mới tới ngó. Giờ bọn nó ngủ nhiều nên chẳng có việc gì mấy.
Vết sẹo ở bụng Nhật Huy lên da non, ngứa ngứa khó chịu. Phong Đại một ngày bôi thuốc sẹo cho Nhật Huy hai hoặc ba lần. Hắn chăm Nhật Huy kĩ hơn cả chăm con. Nhật Huy kệ hắn, mong sao thời gian ở cữ thật lâu để hắn không bắt cậu thân mật.
Nhật Huy khá sợ lúc hai đứa khóc. Cậu không biết dỗ. Lúc mới sinh làm tiếp xúc da kề da thấy rất ngoan, mà giờ bế là khóc. Hai đứa khóc đỏ mặt tía tai, mặt nhăn hết lại, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569679/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.