Phong Đại nằm đè lên người Nhật Huy, lồng ngực hắn áp sát lưng cậu, cảm nhận được từng bắp thịt của cậu run rẩy vì sợ. Nhật Huy cố giãy, người Phong Đại nặng hơn, cố tình ép xuống khiến cậu không thoát được. Nhật Huy tha thiết muốn bịt kín hai chỗ, một là gáy để hắn không đánh dấu, hai là lỗ nhỏ để hắn không tiến vào. Với tình cảnh này cậu chỉ có thể bao chặt gáy, còn phía dưới hoàn toàn bị Phong Đại kiểm soát. Cậu hét lên thảm thiết:
- Đừng làm! Đừng làm! Tha cho em! Em không muốn có con! Em không muốn! Em thề từ giờ sẽ nghe lời! Em sẽ không cãi lại anh! Anh tha... ưm...
Phong Đại chọc hai ngón tay vào miệng Nhật Huy, đâm vào rút ra như thể đang quan hệ. Hắn cắn vành tai cậu, eo đưa đẩy, con quái vật cạ qua lại giữa hai khe mông cậu. Hắn thì thầm:
- Nói ít thôi. Em mà cắn tay anh, anh bẻ luôn cái thẻ ngân hàng kia.
Nhật Huy lắc đầu, rơm rớm nước mắt, nước mũi chảy hết vào miệng. Phong Đại toàn nói dối. Hắn bảo sẽ không đụng vào đồ bố mẹ cậu để lại, vậy mà giờ hắn mang thẻ ngân hàng ra dọa dẫm cậu. Sao số cậu khổ thế này chứ? Sao cuộc đời cậu phải dính chặt với kẻ điên như hắn? Cuộc đời cậu sắp bị hủy hoại hết rồi!
Pheromone kẹo ngọt càng lúc càng nồng, nó bao chặt lấy Nhật Huy tựa như một cái kén, kích thích ham muốn trong cậu trỗi dậy. Phong Đại liếm ướt ngón tay hắn, hơi nhấc hông, chân đè chặt bắp đùi sau của Nhật Huy, tay hắn mò xuống dưới đâm vào lỗ nhỏ. Bên trong có nước rỉ ra, dễ đi vào hơn ban nãy. Phong Đại hài lòng, cơ thể omega bị alpha ảnh hưởng sẽ tự biết phải làm gì.
Hắn tăng thêm một ngón tay, nới rộng cho Nhật Huy thật nhanh. Con quái vật căng muốn nổ tung, nó khao khát chui vào chỗ ấm nóng chật hẹp này vùng vẫy. Mặc dù muốn đâm vào luôn nhưng nghe Nhật Huy kêu đau hắn cũng bình tĩnh lại. Cậu là mỡ treo miệng mèo, có chạy đằng trời cũng không thoát được, hắn sẽ đợi thêm vài phút.
Nhật Huy rùng mình. Cậu cử động được mỗi đầu với phần hông. Nhật Huy vặn vẹo, bên dưới bị xâm phạm vừa khó chịu vừa râm ran sướng, cơ thể tự phóng thích ra phoremone bạc hà hưởng ứng hắn. Ngón tay vì cậu động đậy mà đâm chọc xiên xéo vách thịt, kích thích ghê gớm. Cậu ghét bản năng, cậu ghét phản ứng sinh lý của mình, cậu không thể bắt nó dừng lại.
Bên dưới rỉ nước nhiều hơn, cậu nhóc rục rịch ngóc đầu, Nhật Huy thỉnh thoảng rên rỉ vài tiếng. Nhật Huy đau lòng, bên mắt không mở được rỉ nước mắt liên tục, mắt mở được thì đã đỏ hoe, sưng húp không kém bên kia.
Phong Đại phóng ra nhiều phoremone hơn. Hắn muốn Nhật Huy phát tình theo hắn càng sớm càng tốt. Ngón tay Phong Đại không tha cho miệng Nhật Huy, hết đâm rút lại cuốn lấy lưỡi cậu chơi đùa, bắt lưỡi cậu đáp lại. Phong Đại đưa đẩy hông nhanh hơn, con quái vật nóng rực cạ muốn làm bỏng mông cậu.
Gió rừng ban đêm lạnh lẽo thốc vào hai cơ thể nóng bỏng, không xua hết đi được lửa tình và sự khao khát dâng lên ngùn ngụt. Trời không có mây, trăng tròn sáng rõ, xung quanh hai người có ánh đèn điện thoại chiếu vào. Nhật Huy khóc nấc lên, ngày cậu bị đánh dấu thê thảm quá. Tay ôm chặt gáy càng siết lại, cậu hi vọng hắn sẽ bị chặn lại không đánh dấu được, xác suất thấp cậu vẫn hi vọng. Phong Đại liếm má cậu, mặt hắn hồng hồng, vừa hưng phấn vừa dữ tợn.
- Xong rồi đây. Hôm nay anh chịch chết em, chịch lỏng cái lỗ của em luôn.
Phong Đại rút ba ngón tay ra, mông nhổm lên cao hơn. Nhật Huy chết khiếp, hắn sắp cưỡng bức cậu, lần này không dùng bao sẽ có em bé. Nhật Huy quên luôn câu hăm dọa bẻ thẻ ngân hàng, cắn ngón tay hắn chảy cả máu. Phong Đại nhói ở tay, hắn nghiến răng quát:
- Sao em cứng đầu thế hả?
Phong Đại rút tay khỏi miệng Nhật Huy, quỳ lên, kéo hông cậu ngang tầm hông hắn, vỗ mông cậu một cái thật mạnh, mắng:
- Suốt ngày không nghe lời! Chịch chết em này!
Phong Đại cầm con quái vật dí vào miệng lỗ nhỏ, đẩy hông mạnh, đâm lút cán.
- Aaaaa...
- Ưmmm... Haaaaa...
Nhật Huy rên đau đớn, người bị căng đột ngột vì kích thước con quái vật to hơn ba ngón tay. Mọi khi thân mật hắn sẽ tiến vào chậm để cậu quen dần, có lần cũng đâm vào vội nhưng không vội đến mức này. Trong cơn đau vật vã mà cơ thể cậu lại nhả nhiều pheromone hơn, quấn lấy pheromone của hắn theo bản năng.
Phong Đại rên rỉ sung sướng. Hơn chục ngày cấm vận, giờ được mở cửa đúng là khoái muốn chết.
- Thích chết mất... ưm... cái lỗ này hút chặt anh nè.
Phong Đại giữ eo Nhật Huy, hông dập như điên, không thèm đợi cậu hết đau. Hai viên tròn của con quái vật đập tới đập lui vào mông cậu làm da cậu hơi đỏ. Phần hông được nâng, phần ngực vì động tác đưa đẩy mà đầu vú ma sát qua lại đống áo lót lưng cứng ngắc lên. Nhật Huy nghiến răng không rên thành tiếng, nhiều cơn sướng ập tới làm đầu óc mụ mị, tê rần. Cậu nhắc bản thân không được bỏ tay khỏi gáy, không được lơ là sa vào bẫy của hắn.
Nồng độ pheromone đạt đỉnh điểm, động tác đưa đẩy hông không khác gì cái máy. Vết thương ở eo chốc chốc rỉ máu, nó chảy dọc hông hắn xuống bắp đùi, hòa với đất.
Nhật Huy bị luồng pheromone mạnh mẽ của kỳ phát tình kích thích cho người mềm nhũn. Lúc nãy chỉ động tình, giờ cậu dần có ham muốn thân mật với hắn, một phần đầu óc bị tình dục che mờ thấy vui sướng vì được kề cận alpha mình yêu.
Phong Đại di chuyển không ngừng nghỉ, thiếu điều nhét luôn hai viên tròn vào mông cậu. Hắn không muốn dừng cơn sung sướng này lại, hắn muốn nó kéo dài mãi mãi. Thỉnh thoảng hắn tét mông cậu mấy cái, vách thịt bên trong rung rung, co bóp dồn dập hơn khiến hắn như cõi tiên.
- Hư này! Hư này! Suốt ngày nhăm nhe trốn! Anh chịch em cả tuần xem em trốn kiểu gì!
Nhật Huy mơ màng lâm vào tình dục nghe vẫn thấy hãi. Làm một lần khi đang phát tình xác suất có em bé đã cao, giờ hắn đè cậu lăn lộn một tuần 100% sẽ dính bầu. Cậu lắc đầu quầy quậy:
- Không thích... aaa... không muốn đâu...
"Bốp", Phong Đại vỗ mông thêm một cái, xoa ngược từ hai khe mông lên hõm lưng, dọc theo cột sống cậu lên chỗ tay bao chặt gáy. Nhật Huy cảnh giác, sống chết không buông tay. Phong Đại cũng không làm gì tiếp, vuốt ve quanh vai cậu. Hắn nhả ra nhiều phoremone hơn, kích thích Nhật Huy phát tình như lần cậu ôn thi ở nhà hắn. Hắn lẩm bẩm dụ dỗ cậu:
- Nhanh phát tình nào, nhanh phát tình nào. Để anh làm em sướng phát khóc luôn.
Nhật Huy cắn chặt môi không thèm đáp. Cậu cảm giác người nóng rực, tim đập nhanh hơn, mạnh hơn, pheromone tản ra đậm hơn, dồn dập hơn, sự sung sướng sắp tràn đến từng tế bào não.
Phong Đại có kinh nghiệm một lần, hắn càng biết cách khiến Nhật Huy lâm vào kỳ phát tình. Một phút, hai phút, ba phút, năm phút, tim Nhật Huy đập mạnh, người gần như mất sức lả xuống, mùi bạc hà tuôn ra ồ ạt. Nhật Huy phát tình. Phong Đại đâm mạnh một cái, đỉnh con quái vật bị bên trong siết chặt, tinh dịch phóng ra, dưới gốc con quái vật phình to. Phong Đại tạo kết, tinh dịch không trào ra được len lỏi sâu vào bên trong. Nhật Huy gào lên thảm thiết, quên sạch sung sướng ào ạt ban nãy:
- Aaaaa! Đau quá! Đau quá!
Phong Đại đổ gục xuống người Nhật Huy, dồn toàn bộ trọng lượng lên cậu, bên dưới vẫn phóng tinh tiếp. Hắn nhịn không cắn nát tay cậu, hắn thủ thỉ:
- Ngoan, bỏ tay ra để anh đánh dấu nào.
- Không! Không!
Nhật Huy không chịu buông. Cậu đau sắp chết rồi, cậu nhóc nãy ngóc đầu lên giờ mềm oặt. Phong Đại dỗ thêm mấy lần không được, hắn quát:
- Bỏ ra nhanh lên!
Nhật Huy cắn chặt áo cho đỡ đau, nhất quyết cãi lại hắn. Phong Đại nhổm người, hắn di chuyển là kết bên dưới cũng rục rịch, Nhật Huy đau càng dữ hơn. Hắn gỡ tay cậu, có điều dùng sức mấy cũng không gỡ được, tay Nhật Huy cứng như đá.
Phong Đại hừ một tiếng. Hắn với cái quần cách mình một đoạn, móc thẻ ngân hàng trong túi, cả người nằm đè lên Nhật Huy tiếp. Động tác vài giây mà Nhật Huy đau toát mồ hôi. Phong Đại giơ thẻ ngân hàng trước mặt Nhật Huy, hỏi với giọng tức giận:
- Có muốn lấy thẻ không? Anh đếm đến ba mà không bỏ tay anh bẻ luôn.
Nhật Huy trừng mặt, nước bọt nhễu ướt hết cằm, nước mắt nước mũi đầm đìa. Cậu chửi:
- Anh là đồ chó! Đồ khốn nạn! Súc vật!
Phong Đại không tức, hắn bắt đầu đếm:
- Một!
Nhật Huy thở hổn hển, căng mắt nhìn. Hắn ép cậu phải chọn. Hắn là đồ chó.
- Hai!
Giọng Phong Đại hệt như ma quỷ. Nhật Huy mấp máy môi, đầu óc loạn như cào cào.
- Ba!
Phong Đại bẻ cong thẻ. Nhật Huy mở to mắt, hắn làm thật, hắn không dọa cậu. Cậu quyết định buông tay chộp lấy thẻ ngân hàng, giằng nó khỏi tay Phong Đại. Phong Đại chỉ đợi vậy chụp lấy cổ Nhật Huy, há miệng cắn gáy Nhật Huy chảy máu, truyền pheromone vào. Quá trình đánh dấu diễn ra chóng vánh. Người Nhật Huy giật giật, đau đớn xen lẫn khoái cảm truyền khắp toàn thân, nước mắt chảy dài. Phong Đại truyền thật nhiều pheromone, còn cố cắn thật sâu. Hắn đạt khoái cảm một lần nữa, kết phình to hơn, phóng nốt đợt tinh dịch cuối cùng.
Xong xuôi Phong Đại liếm láp gáy Nhật Huy, nuốt hết máu trào ra, đến khi không chảy máu mới thôi. Hắn lấy áo lau mặt cho cậu, hôn má cậu, nói đầy sung sướng:
- Anh đánh dấu em rồi, bé cưng ơi. Em trở thành omega của anh rồi. Anh yêu em lắm. Huy ơi, em là của anh rồi.
Người Nhật Huy giật nhè nhẹ. Đau đớn, sung sướng, tủi thân, hân hoan... nhiều cảm xúc giằng xé trái tim cậu. Cuộc đời cậu bị bó chặt với hắn rồi. Nhật Huy khóc nức nở, Phong Đại ra sức an ủi cậu, hôn cậu thật nhiều, nhưng cậu không cần.
——————————
Hehe vote, cmt ủng hộ tui nghen. Đại thịt được Huy rồi, vừa xót cừa thích
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]