Phong Đại tụt quần Nhật Huy vứt ra xa. Nhật Huy để thẻ ngân hàng trong túi quần. Cậu hoảng loạn vùng dậy muốn bò ra chỗ vứt quần. Phong Đại đè nghiến Nhật Huy xuống. Lúc giằng quần hắn đụng qua túi quần, hắn biết ngay là thẻ ngân hàng. Giỏi thật, nhăm nhe trốn ngay từ lúc hắn trả thẻ. Hắn quát:
- Nằm im! Còn bướng anh bẻ đôi cái thẻ kia!
Nhật Huy điếng người, không vùng vẫy kịch liệt nữa, mếu máo xin hắn, mấy vết rách ở mồm rỉ máu nhiều hơn, lem nhem hết mặt cậu.
- Đừng, đừng bẻ, em xin anh... hu hu... Đồ của bố mẹ em mà.
- Thế thì nằm im! Đừng để anh phải đánh em tiếp.
Trên người Nhật Huy còn mỗi quần lót, Nhật Huy giữ chặt cạp quần, níu kéo thứ che chắn duy nhất dù biết không giữ được lâu. Phong Đại bóp cổ tay Nhật Huy, mắt trợn to, gằn giọng:
- Bỏ tay ra! Anh điên lên bẻ gãy tay em đấy.
Nhật Huy khóc, bây giờ hắn đã điên rồi. Phong Đại thấy Nhật Huy vẫn giữ chặt cạp quần, hắn bóp tay Nhật Huy một cái thật mạnh, Nhật Huy đau phát khóc.
- Bỏ tay ra nhanh lên!
Nhật Huy khóc không ra hơi, thả lỏng hai tay giữ cạp quần. Phong Đại chỉ đợi có thế giật phăng quần lót vứt đi. Nhật Huy bị lột sạch, trần truồng nằm trên đất. Dáng người cậu thon dài, da trắng, nhiều dấu vết thân mật phai gần hết, cậu nhóc mềm oặt hệt như tinh thần chủ nhân. Riêng mặt cậu thì thê thảm khỏi bàn, không nhìn nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569660/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.