Phong Đại nhấc bổng Nhật Huy vác lên vai, mặc kệ cậu giãy dụa, mắng mỏ:
- Bỏ xuống! Bỏ xuống! Anh có nghe tôi nói gì không? Bỏ tôi xuống!
Phong Đại mở cửa nhà, khoá cửa lại mới thả Nhật Huy xuống đất. Chân chạm đất, Nhật Huy chỉ tay vào mặt Phong Đại, ấm ức không thể tả:
- Anh... anh...
Phong Đại nắm lấy cái tay Nhật Huy đang chỉ, kéo cậu vào trong nhà. Cậu vùng vằng muốn giãy ra.
Phong Đại bật công tắc đèn, trong nhà sáng trưng. Hắn đẩy Nhật Huy xuống ghế sô pha, tụt cả quần dài lẫn quần lót cậu, kéo chân cậu sang hai bên, quát:
- Em nằm im đấy cho anh!
Mặt Phong Đại cau có, mày nhíu chặt, kìm nén tức giận. Nhật Huy chết lặng, cảm thấy nhục nhã, nước mắt lăn khỏi khoé mi, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Phong Đại hết nhìn rồi sờ, phía trước phía sau kiểm tra qua mấy lượt. Chỗ lỗ nhỏ hắn đâm hẳn ngón tay vào, thấy trong đó khô khốc, căng chặt, không phải mềm mại, ướt át như sau làm tình thì mới yên tâm Nhật Huy không bị ai xâm phạm. Hắn hôn bắp chân cậu, lẩm bẩm:
- May quá, chưa làm gì.
Nhật Huy lau nước mắt. Khoảnh khắc Phong Đại cho tay vào trong người cậu cậu đã có quyết định rồi.
Phong Đại chưa hết cáu kỉnh. Hắn bóp cằm Nhật Huy, không bóp mạnh, bắt Nhật Huy nhìn thẳng vào hắn, bắt đầu truy hỏi về việc Nhật Huy ở trong nhà nghỉ Hải Nguyên.
- Em với chúng nó vào nhà nghỉ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569642/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.