Phong Đại hùng hổ mở cửa xe taxi lôi Bích Hân ra trước, thằng còn lại sẽ xử lý sau. Nhật Huy thấy không ổn vội giữ tay Phong Đại lại.
- Anh làm gì đấy?
Bích Hân say, lơ mơ chưa kịp hiểu tình huống trước mặt, đang nằm vạ vật trên ghế bị kéo dậy. Phong Đại đẩy Nhật Huy, quắc mắt, gằn giọng:
- Em tránh ra! Anh xử lý em sau.
Nhật Huy bị đẩy lùi về sau mấy bước, sững sờ. Xử lý cái gì? Phong Đại bị làm sao vậy? Cậu làm sai việc gì?
"Bốp, bốp". Phong Đại đè Bích Hân xuống đất, đấm liên tiếp vào mặt Bích Hân, chửi:
- Mày dám động vào Nhật Huy! Mày dám động vào người em ấy! Mày có biết em ấy là người yêu của tao không hả?
Bích Hân ăn đau tỉnh cả rượu. Cô thấy kẻ đấm mình là Phong Đại, không hiểu tại sao mình bị đấm, vung tay đánh trả và chặn lại nắm đấm bay đến.
- Mẹ thằng chó này! Mày dám đấm bà mày. Con chó này!
Hai người đấm đá nhau loạn xạ. Nhật Huy đơ người mất mấy giây, vội xông vào giữ chặt người Phong Đại từ đằng sau, hét:
- Anh bị điên à? Dừng lại mau! Dừng lại! Đại! Anh dừng lại ngay!
Tài xế taxi từ trong xe ngó đầu ra, không muốn can. Cuốc xe cuối ngày gặp phải bọn trẻ ranh đánh nhau đúng là xúi quẩy, không biết có vạ lây gì đến ông không.
- Này, mấy đứa có đi không? Không đi thì xuống hết tôi còn chở người khác.
Bích Hân vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569641/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.