Nhật Huy nuốt nước bọt, không dám tin nhìn Phong Đại. Nếu đúng như những gì cậu nghĩ thì nó còn đáng sợ hơn cả việc hắn lém lút xoá tin nhắn sau lưng cậu. Không, đây là cấp độ hoàn toàn khác. Cậu hơi hoảng, đầu ngón tay tê tê, phải bấm móng tay vào mới đỡ. Cậu hỏi ra nghi ngờ vừa dấy lên trong đầu:
- Điện thoại tôi gần đây hết pin nhanh lắm. Anh động vào nó đúng không?
Nét mặt Phong Đại đanh lại, vẻ ăn năn hối lỗi biến mất. Hắn nghiêng đầu nhìn Nhật Huy, ánh mắt lạnh lẽo, dửng dưng, không hề chột dạ.
Một phút trôi qua, Phong Đại không trả lời. Hắn không giống mọi ngày, Nhật Huy thấy hơi sợ. Nhật Huy nuốt nước bọt, tay nắm chặt để lấy dũng khí hỏi tiếp:
- Sao anh không trả lời? Anh chần chừ cái gì?
Phong Đại vuốt mặt, bặm môi. Bé con nghi ngờ hắn rồi. Ánh mắt hắn đảo qua mấy lần, suy nghĩ thật nhanh.
Nhật Huy căng thẳng. Vẻ mặt Phong Đại vậy chứng tỏ suy đoán của cậu đúng.
- Anh... anh cài theo dõi ở máy tôi?
Hắn nhếch mép cười. Phát hiện ra rồi. Nếu đã phát hiện thì hắn chẳng cần giả bộ làm gì nữa. Thời gian qua hắn thả lỏng cho Nhật Huy quá nhiều, bây giờ sẽ siết chặt lại. Không cần dung túng cho cậu tiếp xúc với người khác, giả vờ cùng cậu kết bạn, nghĩ đến đấy thôi Phong Đại đã cảm thấy thư thái. Chỗ kia chuẩn bị thêm vài thứ là hoàn thành, bắt đầu sớm một chút cũng được.
- Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569643/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.