Mùa hè mười năm trước, lúc Nhật Huy 8 tuổi, Phong Đại chuyển tới gần nhà cậu. Phong Đại lầm lì, ít nói, tóc húi cua, da trắng nhợt nhạt. Một mình Phong Đại đánh được mười đứa, thắng cả thằng nhãi alpha cầm đầu, lần nào cũng đánh chúng chảy máu mồm, không có người lớn can ngăn còn đánh hăng hơn. Bọn trẻ con trong khu phố sợ Phong Đại, không ai chơi với Phong Đại, cậu hòa đồng đến mấy thì cũng biết đường né hắn.
Nhật Huy tránh Phong Đại, Phong Đại không tránh cậu, lúc nào gặp cũng nhìn cậu chằm chằm, toàn đi sau lưng cậu, thành ra bọn trẻ con cũng không dám chơi với cậu. Cậu không biết rằng đứa nào chơi cùng cậu đều bị Phong Đại đánh, omega cũng đánh, cấm không được kể với ai, cậu bị cô lập mà không hề biết.
Không có ai chơi Nhật Huy đành chơi với Phong Đại. Lúc chơi rồi mới biết Phong Đại ít nói chứ tốt bụng lắm. Hắn hay mang đồ chơi cho cậu, cậu nói cái gì cũng nghe. Có điều nếu cậu rủ người khác chơi cùng hắn sẽ giựt hết đồ lại, đuổi người ta đi. Nhà cậu giàu, đồ chơi đầy nhà, trong phố đứa nào cũng thèm thuồng mấy món đồ chơi của cậu, ai thân lắm cậu mới cho vào nhà chơi một lúc. Đồ chơi của Phong Đại xịn hơn của cậu nhiều, chắc nhà hắn giàu hơn nhà cậu. Phong Đại rủ Nhật Huy về nhà chơi:
- Nhà tớ còn nhiều thứ xịn xò hơn, về nhà tớ chơi đi. Tớ không thích cho đứa khác chơi cùng, chỉ cho cậu chơi thôi.
Nhật Huy nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569601/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.