- Anh ơi, mình sắp phải chuyển đi rồi à anh? Hôm nay lúc anh ra ngoài có mấy chú xăm trổ đến bảo vậy. Họ hung dữ lắm.
Đăng Hiệu hỏi anh trai, cậu nhóc vẫn chưa hiểu nhà mình đã gặp phải những chuyện kinh khủng như thế nào. Nhật Huy xoa đầu em trai, dỗ nó:
- Ừ, anh đang tìm nhà, mấy hôm nữa mình sẽ dọn đi. Em chuẩn bị quần áo với đồ dùng sẵn đi nhé. Chỉ mang đồ của em thôi nha.
- Thế nhà mình để cho ai ở thế anh?
Cậu nghẹn họng, xong vẫn trả lời:
- Nhà bố mẹ bán rồi, đây không phải nhà mình nữa. Sau này anh sẽ kiếm tiền để mua nhà khác.
Mắt Đăng Hiệu sáng trưng:
- Mua lại nhà này được không anh? Em chỉ muốn mua lại nhà mình thôi.
Cậu gật đầu, dỗ em trai ăn cho xong bữa. Bữa cơm chẳng có gì, một suất cơm hai anh em ăn chung. Cậu cố ăn cơm thật nhanh, cổ họng nghẹn ứ, ăn vào mồm mà khô khốc như ăn phải giấy.
Công ty nhà Nhật Huy phá sản, nợ nần chồng chất. Bố mẹ cậu lâm vào đường cùng, bị các nơi cho vay dồn ép, còn có cả tín dụng đen đe doạ, cuối cùng họ quyết định tự tử, cả hai người họ. Tiền đền bù từ hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, tiền bán hết bất động sản, vơ vét sạch mọi thứ mới đủ trả nợ.
Cậu tự nhủ giờ không bị người ta đến cửa đòi tiền đã may mắn lắm rồi. Nhớ lại lúc bố mẹ mới mất, chưa có tiền đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569600/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.