Câu trêu chọc này làm bầu không khí thoải mái hẳn lên, Nhật Huy nghĩ Phong Đại nói đùa, lời trẻ con ngày trước ai tin thật. Cậu không khách sáo nữa, còn làm giá thì cậu là đứa đã nghèo còn làm bộ thanh cao.
- Được rồi, tớ thuê phòng này. Tớ chuyển vào luôn được không?
- Được. Cậu có nhiều đồ không? Cần gọi xe chuyển đồ thì bảo tớ.
Nhật Huy xua tay, thành thật nói tình hình hiện tại, giờ cậu thấy thân thiết với Phong Đại như hồi nhỏ nên không thấy ngại:
- Có mỗi quần áo với sách vở, đồ đạc trong nhà bị người ta đem đi hết rồi. Lúc nào sang đây tớ mua ít bát đũa, hai cái nồi với bếp ga mini để nấu ăn.
Hắn nghĩ mấy giây, gạt đi:
- Không cần mua, tớ cho cậu mượn. Nhà tớ còn cái bếp từ không dùng đến, bát đũa nhà tớ nhiều lắm. Có mượn nồi cơm điện không?
- Nhà cậu có dư không?
Phong Đại nói không chớp mắt:
- Có. Bao giờ cậu sang đây thì gọi tớ, tớ mang cho cậu.
- Để bây giờ tớ về dọn đồ. Cần làm hợp đồng thuê nhà luôn không?
- Lát viết nhé, tớ không cầm ở đây.
- Ok!
Phong Đại dẫn Nhật Huy xuống dưới nhà, đi cùng Nhật Huy ra chỗ bắt xe bus, đợi cùng cậu. Hắn hỏi bâng quơ:
- Cậu không có xe à?
- Bị xiết nợ nốt rồi.
- Ừm.
Nhật Huy lại hoạt bát, nói chuyện thoải mái, tự khơi chuyện ra. Phong Đại thì vẫn giống ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.