Đêm nay mặc dù đang ôm người trong lòng ngủ ngon nhưng Diêm Trừng không thể nào an tâm được, ban đêm hắn tỉnh lại vài lần, mỗi lần đều là vì ác mộng mà tỉnh, nhưng khi mở mắt ra thấy Kỉ Tiễu vẫn đang ở bên người, Diêm Trừng liền yên lòng được một chút, cứ như vậy mơ mơ màng màng thật lâu, mãi cho tới sau nửa đêm mới ngủ được.
Này cảm giác giác giấc ngủ này rất sâu, đợi tới khi hắn dậy thì mặt trời đã lên rất cao, Diêm Trừng trực giác vươn tay sờ soạng tìm người bên cạnh, xúc giác lạnh lẽo, Diêm Trừng cả kinh bật người ngồi dậy.
Lúc này cửa được đẩy ra, y tá cùng bác sỹ đi tới.
Diêm Trừng muốn hỏi Kỉ Tiễu đâu, bác sỹ bắt đầu tiến hành đợt kiểm tra cuối cùng cho hắn, trong lúc đó thì Liêu Viễn Đông và Vương Hi Đường cũng tới, hai người họ cùng nhau thu dọn hết đồ đạc cho hắn.
Diêm Trừng ngồi ở trên giường, động tác thập phần phối hợp, thế nhưng thần sắc lại có vẻ rất nôn nóng, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào di động để ở tủ đầu giường, nhưng từ đầu tới cuối di động của hắn đều thập phần im lặng.
Diêm Trừng ngay từ đầu nghĩ Kỉ Tiễu có thể đã đi mua bữa sáng, hoặc là cùng bác sỹ trao đổi tình hình khôi phục của hắn, thế nhưng trôi qua rất lâu mãi cũng không thấy người đâu, Diêm Trừng lại nghĩ cậu đại khái đã về nhà trước hoặc là tới trường học, chờ tới khi hắn xuất viện thì sẽ đến đón. Nhưng bận việc nửa ngày cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400561/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.