Sau đó vài ngày, Diêm Trừng vẫn đi đi lại lại giữa phòng trọ vàtrường học, nhưng thủy chung đều không thấy bóng dáng của Kỉ Tiễu đâu,trong trường nói cậu đã xin nghỉ học vì nhà có chuyện, thế nhưng DiêmTrừng tới phụ cận Trì gia vài ngày, nử điểm cũng không có tung tíchngười ấy.
Cậu cũng gọi điện thoại qua cho Kỉ Tiễu, nhưng số máy cậu luônrơi vào trạng thái tắt máy, Diêm Trừng chưa từ bỏ ý định, như cũ một lần lại một lần gọi, thẳng tới khi số điện thoại kia biến thành không liênlạc được, vô số giọng nữ lặp đi lặp lại nói cho hắn biết, hắn đã hoàntoàn mất tin tức của đối phương…
Sáng sớm hôm nay, Diêm Trừng liền rời giường, vào phòng vệ sinhtắm rửa chải đầu liền thấy hai mắt mình đầy tơ máu, Diêm Trừng dùng lựcnhìn nhìn, lập tức một cỗ chua xót ừ xoang mũi trào lên, kỳ thật cũngkhó trách, mặc cho ai mỗi ngày đều nằm trên giường hai mắt mở to khôngngủ được đều sẽ rơi vào trạng thái này.
Diêm Trừng thoáng sửa sang lại bản thân, cầm vé xe trên bàn racửa, đầu tiên là ngồi trên xe bus đi tới vùng ngoại ô rồi tiếp đi bộ một đoạn dài.
Ngồi đường dài như vậy Diêm Trừng vẫn lần đầu tiên đi, khônggian chen lấn, bên trong tràn ngập đủ hơi người, hơi xăng còn có mùi tro bùi từ ngoài cửa bay vào, thực sự là ngũ vị tạp trần, cố co đôi chândài trong một không gian chật hẹp chừng 3,4 giờ liền, đợi tới khi xuốngbến đầu gối Diêm Trừng cơ hồ đã tê rần.
Cuối cùng chen chúc xuống xe, Diêm Trừng lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400562/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.