Đại hàn, gà mới sinh, chim dữ lệ tật, trong lòng thủy trạch kiên cố.Giang Nam tiểu thành nhất quán ấm áp như xuân cũng bắt đầu có hoa tuyếtrơi, Diễm quỷ không biết từ đâu lấy ra một cái áo choàng bông mới, bọcNam Phong lại đủ béo thêm một vòng. Nhìn dáng vẻ hắn lung lay lúc lắcđạp lên băng mỏng đi về phía trước, hơi nóng màu trắng luồn ra từ khecửa sổ nhà bên đường lượn lờ bên cạnh hắn, rất giống một cái bánh chưnglớn.
Tang Mạch thì lại vẫn ăn mặc mỏng manh, trường bào liễu lăng trắngthuần như trước, trên vạt áo thêu hoa văn mây cuộn, tay áo rộng thùngthình vẫn kéo trên mặt đất, che đậy thân thể chồng chất vết thương củahắn, càng phát ra vẻ mờ ảo.
Nam Phong đến bản thân còn không chiếu cố được, lo lắng tới mức vànhmắt cũng đỏ, mấy lần muốn cởi bộ đồ mới của mình ra cho biểu ca mặc,Tang Mạch lại cài chặt áo giúp hắn, một tay chọc mạnh vào trước ngựchắn, như người cha nghiêm khắc thế nhưng lại không nhịn được lộ ra vàiphần sủng nịch “Đợi thương thế của ngươi khỏi hẵng ồn ào tiếp.”
Mặt Nam Phong nhăn chặt, lập tức đau đến không nói nên lời.
Buổi tối, gió bắc lớn tới mức có thể thổi bay người ta, Diễm quỷ baynhảy trên mái hiên đầu tường lướt nhẹ tới mức giống như một phiến lá bịgió cuốn.
Không Hoa nói “Sắp cuối tháng rồi, cẩn thận Phệ tâm phát tác, đau không về nhà được.”
Tang Mạch đáp nhạt nhẽo “Không phải có ngươi theo ta sao?”
Chân không ngừng nghỉ, nhảy thẳng một mạch ra cửa thành, đi qua lớplớp bóng cây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-quy/18441/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.