Người làm bắt đầu dựng rạp trước sân để bày bàn ăn. Tôi đếm sương sương cũng hơn mười mâm. Tuấn rơi vào đúng ngay đám đàn ông có sở thích sưu tầm xe nên vô cùng hứng thú. Tôi đang đứng bên chẳng mấy quan thâm thì chị Huyền, con gái của bác tư đến chỗ tôi nhỏ nhẹ nói:
- Em vào đây chị nhờ một lát.
Tôi ngoan ngoãn đi theo chị, Tuấn vẫn chăm chú vào cuộc trò chuyện không biết tôi đã rời đi.
Chị Huyền vừa đi vừa nói:
- Em thông cảm. Nhà mình ít người làm quá. Em coi vô phụ dọn chén bát và bưng đồ ăn lên cho khách dùm chị được không?
Tôi lưỡng lự gật đầu, mặc dù cảm thấy không ổn. Nay tôi mặc đồ hơi trễ nải, lại còn vác thêm đôi cao gót nên đi lại nhiều cực kì bất tiện. Nhưng tôi không dám từ chối, chị ấy đã có tiếng nhờ mà mình lại từ chối thì lại khó xử với nhau quá.
Tôi đứng lau chén bát và so đũa ở chiếc bàn gỗ lớn cạnh cái giếng đào. Người rửa rau, người rửa thịt, đi qua đi lại không hết việc. Đang đứng thì tôi thấy chị Huyền đi ra. chị lấy cho tôi đôi dép khác và cả một chiếc áo khoác.
- Em thay dép đi cho đỡ đau chân. Trong nhà chị chỉ dám nhờ mỗi em. Mấy đứa con gái kia toàn ăn trắng mặc trơn không biết làm gì nên hồn cả. Em phụ chị nhé, dù sao mấy việc này em cũng quen làm hơn chúng nó.
Nói xong chị đưa chiếc áo khoác cho tôi:
- Em khoác cái này vào đi. Con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456074/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.