Tôi và sơ mi hồng vừa lái xe về đến biệt thự thì đã thấy Dũng đứng đợi ở cổng nhà. Nhìn mặt anh ta hình như đang nổi giận khiến tôi hơi lo lo. Cũng chẳng biết tại sao lại lo lắng, tôi đâu có làm gì sai trái? Tôi vờ như không nhìn thấy Dũng, mở cửa cho sơ mi hồng đưa xe vào ga-ra.
Tôi định bước vào nhà thì Dũng không nhịn nổi phải chạy lại tóm lấy tay. Anh ta cố tình siết mạnh tay:
- Anh ta là ai? Sáng cô đi chơi cùng một người, trưa lại dẫn một người khác về. Gia đình cô không nghĩ ngợi gì sao?
Anh ta còn sợ mang tiếng dùm tôi cơ à? Thế người như anh ta, sáng đi chơi với một người, tối lại đi uống rượu với người khác thì sao? Con gái quen nhiều người thì sợ mang tiếng, còn con trai quen nhiều người là bình thường à?
Càng nghĩ càng tức, có thể là do anh ta siết chặt tay nên tôi đau quá mà mắt ửng đỏ, cảm giác khóe mắt hơi ươn ướt. Tôi căm giận nhìn Dũng:
- Tôi đi mua xe máy. Đó là người tôi thuê đưa xe về.
Dũng nhìn thấy tôi sắp khóc thì tự động thả lỏng tay, mặt mày bớt gay gắt:
- Tại sao lại đi mua xe máy?
- Để đi làm - Tôi trả lời ngắn gọn, giật tay về và kiểm tra xem nó có còn nguyên vẹn hay không.
- Tại sao? Tôi đã bảo là tôi sẽ đưa cô đi làm mà?
Tôi ngẩng mặt nhìn anh ta. Anh ta không hiểu hay giả vờ không hiểu? Anh ta đang nghĩ chúng tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456058/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.