Chúng tôi không lái thẳng một mạch về nhà mà đi lòng vòng trong thành phố một hồi giữa một giờ trưa. Cũng nhờ vào giờ thiêng nắng gắt nên đường phố ít người qua lại. Chúng tôi thoải mái tăng ga qua những đoạn đường vắng.
Cậu sơ mi hồng cũng rất nhiệt tình. Cậu ta chạy bằng tất cả đam mê của mình, tôi ngồi sau càng an tâm hơn hẳn. Ngồi trên xe máy thật thích, cảm nhận sự tự do từ những luồng gió lướt qua tay và mặt. Tai tôi không còn nghe được gì ngoài âm thanh của động cơ và tiếng gió lướt qua.
Cậu sơ mi hồng lớn tiếng hỏi:
- Chị thấy xe này tốt chứ?
Tâm trạng của tôi đang rất tốt, nhanh nhẹn trả lời:
- Tốt lắm!
- Chị có muốn đi một vòng nữa không?
- Muốn!
Nghĩ lại thì tôi trả lời hơi cụt, nhưng nếu cậu ấy mà nhìn mặt tôi lúc này thì sẽ biết tôi đang cười chứ không hề nhăn nhó.
Vậy là chúng tôi đi thêm một vòng nữa cho đến khi cậu dừng ở trước một cửa hàng tiện lợi, trên một con đường rợp mát bóng cây. Tôi cùng cậu bước xuống xe, mặt ngơ ngơ ngác ngác nhìn cậu vì chưa hiểu lý do. Cậu quay nhìn tôi, nụ cười vô cùng tươi đẹp.
- Chị đứng đợi em một chút nhé!
Không lẽ nói không? Giờ cậu ta có nói tôi đợi cậu hai chút tôi cũng phải đợi nữa. Xe thì ở đó, nhưng tôi có biết lái đâu. Vận mệnh đặt cả trong tay một kẻ xa lạ như cậu. Nghĩ lại tôi thật là liều mạng.
Cậu để cà chìa khóa và xe lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456057/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.