Lúc tâm trạng bị kích động, tôi thường làm việc tốt hơn bình thường. Tôi lên phòng miệt mài ngồi phác thảo ý tưởng, lập bảng thống kê, kiểm tra giá tiền. Sau khi làm xong hai bản thiết kế cùng với bảng kê chi phí tổ chức thì trời cũng đã tối.
Tôi mỏi rã người, duỗi mình trên ghế lười. Lúc này chị Vinh mới lên phòng gọi tôi xuống ăn cơm. Niềm giận dỗi của tôi với chị đã tan vào trong công việc từ lúc nào. Sau khi tắm, tôi vui vẻ xuống ăn tối cùng chị và Chung.
- Em chỉ được đi xe loanh quanh thành phố thôi đấy nhé!
Chị Vinh nói mà mắt nhìn chằm chằm vào đĩa đồ ăn. Có lẽ chị vẫn hơi ngại vì lúc chiều đã nói chuyện với tôi hơi gay gắt. Tôi không nói gì cả, chỉ lẳng lặng gắp cho chị một miếng sườn non.
Hôm nay rảnh rỗi, sau khi tắm rửa xong thì tôi chủ động gọi điện cho Ken. Sắp tới tôi phải đi gặp khách hàng của mình, nếu không bắt đầu luyện giao tiếp từ bây giờ thì sợ sẽ muộn. Người ta là đại gia quý thời gian hơn vàng, không thể nào ngồi đợi một con nhỏ lắp bắp như tôi thuyết trình được.
Thật vui là Ken bắt máy ngay sau mấy giây đổ chuông:
- Động trời rồi! Hôm nay em còn chủ động gọi cho anh nữa kìa.
- Tôi… cần nói chuyện nhiều một chút. Sắp tới tôi phải gặp khách hàng. Vậy mà… giao tiếp của tôi… Yếu quá.
Ken cười, rất gần gũi mà trả lời:
- Cuối cùng thì anh cũng có chút giá trị với em rồi đây. Anh lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456059/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.