Tôi đã phải đặt báo thức, sáng chủ nhật rất quan trọng nên không được phép ngủ nướng.
Tiếng báo thức reo lên ba lần, tôi duỗi người ra, hưởng thụ sự thoải mái của buổi sáng sớm không phải đi làm.
Tiến lại gần cửa sổ, kéo chiếc rèm nhỏ ra để lộ cả một khung trời cổ tích với triệu đóa hồng đủ màu đang khoe sắc dưới vườn. Chị Vinh như có linh cảm, tôi vừa mới kéo rèm đã ngẩng mặt nhìn lên lầu. Chị nhìn tôi và mỉm cười, tay đưa nhẹ chiếc vòi tưới trên những khóm hồng. Bà chị của tôi, nền nã dịu dàng biết bao trong bộ đầm sa tanh liền màu vàng ngà.
Nhìn dáng vẻ sang trọng quý phái của chị, người ta dễ tưởng chị chính là bà chủ của căn biệt thự này, còn tôi chỉ là một con sen. Nhưng tôi thích chị như thế, thoải mái và yêu ngôi nhà này như chính ngôi nhà của chị. Nói đúng hơn, chúng tôi cùng yêu ngôi nhà nhỏ có ba người này.
Nhìn chị Vinh mới giật mình nhớ ra còn nhóc Chung.
Tôi vội vàng chạy ra mở cửa, nhóc ngồi ngoan chơi siêu nhân ngay trước cửa phòng ngủ của tôi. Nhóc thấy tôi liền nhổm người đứng dậy, mắt nhìn tôi sáng hơn cả những vì sao. Tôi nhìn nhóc và mỉm cười, đoán không sai mà, ngày chủ nhật nào nhóc cũng ngồi trước cửa phòng chờ tôi thức dậy.
Nhóc cười hì hì, vui sướng đứng lên chạy về phía tôi:
- Anh tiểu thư dậy sớm thế?
Tôi đứng né người qua một bên cho nhóc chạy vào phòng mình, nhóc sung sướng đi vào. Nhìn nó vui vẻ cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456052/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.