Chi Vinh nhiệt tình hồ hởi mời Dũng vào bàn ăn sáng cùng:
- Em ăn gì chưa? Cùng ăn sáng với tụi chị nhé?
Dũng cười tươi hơn hoa, vô tư thoải mái ngồi xuống bàn ăn, chiếc ghế ngay cạnh bên tôi. Trong căn nhà này chỉ có chị Vinh là chào mừng anh ta, còn tôi và Chung đồng loạt cùng nhìn anh ta như người ngoài hành tinh.
- Cảm ơn chị, em đi vội nên cũng chưa ăn gì.
Vừa dứt câu, chị Vinh đã bưng một tô nui đầy ụ ra:
- Tốt quá, vậy em ăn đi.
Chị Vinh ngồi đối diện chúng tôi, mắt chị lóng lánh như hai viên kim cương. Khỏi nói cũng biết là chị đang vui sướng tưởng tượng điều gì. Tôi còn chưa kịp hỏi lý do anh ta đến thì chị Vinh đã hỏi dùm tôi rồi:
- Em đến sớm có chuyện gì thế?
Dũng ung dung húp miếng nước dùng, miệng tấm tắc khen:
- Chà! Tay nghề của chị tuyệt quá. Ủa! Yến chưa nói gì với chị sao? Hôm nay em sẽ đưa mọi người đi chơi.
Chị Vinh nghe thế lại càng vui thích, chị vỗ hai tay vào nhau, mắt cười híp cả lại:
- Ôi trời! Thế thì tốt quá. Vậy là Yến có người xách đồ phụ rồi.
Tôi nhìn Dũng, mắt như muốn nổ tung với hàng trăm câu hỏi đang muốn chất vấn hắn nhưng không thể thốt nên lời. Hắn dương dương tự đắc nhìn tôi mặt còn đầy khiêu khích.
Trong khi đợi chị Vinh và Chung thay quần áo, tôi cùng Dũng đứng đợi họ ngoài vườn hoa.
Dũng thư thái ngắm nhìn vườn hồng, vui vẻ đưa tay chạm nhẹ lên những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456053/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.