Sau một lúc lâu không thấy Hoàng Thượng phản ứng, Thập Lục hoàng tử liền chống cằm, lo lắng đánh giá từ trên xuống dưới Hoàng Thượng một phen, chân thành hỏi: "Phụ hoàng, ngài có phải bị đau bụng hay không?"
Hoàng Thượng: "..." Tiểu tử chết dầm này!
Cũng không biết là xúc động từ đâu tới, vừa lúc khóe mắt dư quang ngắm đến bàn trên bàn có một miếng gỗ, Hoàng Thượng lên cơn tức liền thuận tay chộp lấy muốn nện Thập Lục hoàng tử. Thập Lục hoàng tử vốn đang ngồi trên ghế cười ha hả, không nghĩ tới Hoàng Thượng sẽ động thủ, nhất thời không kịp trốn tránh, bị trúng đòn, hắn sợ tới mức cả người đều giật bắn lên, đề phòng không thôi nhìn chằm chằm Hoàng Thượng: "Phụ hoàng! Phụ hoàng ngài làm cái gì vậy? Bên ngoài còn có thái giám cung nữ, nếu như bị người khác nhìn thấy, thể diện của nhi thần liền mất hết!"
Hoàng Thượng giận dữ phản cười: "Trẫm ngược lại là muốn xem, là thế nhân đều biết ngươi không thể giao hợp mất mặt hơn hay là lớn như vậy còn bị phụ thân đánh mất mặt hơn!" Nhớ lại lúc Thập Lục hoàng tử còn nhỏ, khi đó Hiền phi còn tại thế, tiểu tử thúi này cũng luôn có thể khiến hắn tức giận đến mức thổi râu trừng mắt, không nghĩ tới chuyện cách nhiều năm như vậy hắn lại một lần nữa cảm nhận được loại cảm giác nghiến răng nghiến lợi hận không thể đánh chết tiểu tử thúi Thập Lục này!
Thập Lục hoàng tử như hỏa thiêu mông chạy trốn khắp đại điện, Hoàng Thượng cũng không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-truyen-ky/2760570/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.