Vân Tướng phủ.
Tới gần thư phòng, xung quanh không thấy bóng dáng hạ nhân nào, chỉ có hai người canh giữ ở cửa vườn hoa, vẻ mặt phòng bị nhìn bốn phía.
Trong vườn, bốn người đứng ở chỗ núi giả. Một nam nhân khoảng hơn 40 tuổi, mặc thường phục màu nâu sẫm, vẻ mặt âm trầm, híp mắt quan sát nam tử trước mắt.
Nam tử đối diện một thân bạch y như tuyết, trong tay cầm một cây sáo ngọc, một đầu tóc đen chỉ dùng một cây trâm bạch ngọc buộc lại, dung nhan ấm áp như gió xuân, trên gương mặt tuấn nhã treo nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt thâm thúy không thấy đáy.
"Xem ra Vân tướng không quá hoan nghênh ta đến đây?" Bạch y nam tử phe phẩy chiết phiến, khẽ cười nói, nhưng trong mắt lại có chút ủ dột.
Nghe lời này, Vân Mặc Thành nhướng mày, nhàn nhạt nói: "Không dám, có điều Tam điện hạ đến đây làm gì, nơi này là Đông Việt quốc, hiện tại quan hệ giữa Đông Việt và Nam Nghiêu đang rất khẩn trương a, ngươi không sợ..." Nói tới đây, ánh mắt hắn phát rét, thanh âm cũng trầm xuống.
Vậy mà bạch y nam tử lại làm như không nghe thấy, hắn nhìn cảnh sắc xung quanh, cả vườn một mảnh thúy trúc xanh ngát, ngẫu nhiên có vài cây hoa cỏ tô điểm thêm, có vẻ đơn giản nhưng không mất vẻ thanh nhã.
"Hoa viên này được bài trí rất tốt, bổn điện khó có thể tới Tướng phủ một lần, Thừa tướng đại nhân không muốn dẫn bổn điện đi tham quan chung quanh một chút sao?" Nhìn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433987/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.