Trong hậu hoa viên cực kì yên tĩnh, thái độ ba người khác nhau nhưng ánh mắt đều nhìn về phía cô gái, nàng giống như hoa mùa xuân hấp thụ ánh nắng, khiến mọi người không tự chủ được nhìn nàng.
Phục hồi tinh thần trước tiên là Vân Hoằng, khóe môi hắn lại cong lên, trực tiếp bước đến trước mặt Vân Yên, nói: "Yên Nhi tới rất đúng lúc, ta đang chuẩn bị phái người đi mời ngươi tới đây." Nói xong, hắn nhìn Mộ Thanh Viễn, nói tiếp, "Mau qua hành lễ với Tứ Vương gia, vốn tuyên chỉ xong hắn phải trở về nhưng hắn nói muốn đi dạo Tướng phủ một chút, cho nên..." Hắn có thâm ý liếc nhìn Vân Yên, hôm nay Vân Nguyệt không thể gả cho Tứ Vương gia rồi, mà Tứ Vương gia vốn có hứng thú với Vân Yên, lần này chính là cơ hội tốt, mặc dù có Mộ Cảnh Nam cản trở nhưng ít nhất cũng để nàng tiếp xúc với Tứ Vương gia, đó chính là chuyện tốt.
Nghe Vân Hoằng nói vậy, Vân Yên dĩ nhiên biết ý tứ trong đó, không biết Vân Hoằng đã tạo bao nhiêu cơ hội cho nàng và Mộ Thanh Viễn gặp mặt, cũng làm khó hắn một phen khổ tâm rồi. Có điều, hiện tại, nàng chợt nhìn về phía nam tử bên cạnh Mộ Thanh Viễn, một thân thuần trắng biệt lập, lời hắn vừa nói nàng cũng nghe thấy, ở bên ngoài, đó là ngụy trang của hắn.
Vân Yên vén sợi tóc bên má trái, thong thả đi lên phía trước, lướt qua Vân Hoằng.
"Thần nữ bái kiến Tứ Vương gia, Lục Vương gia." Vân Yên hành lễ, dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433968/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.