Vĩnh Hòa cung.
Trong điện một mảnh yên tĩnh, hai bên tường treo rất nhiều danh họa, bên trái bức bình phong hoa lan, một cô gái mặc cung trang màu cam phấn ngồi dựa vào giường, trong điện không có một cung nhân nào hầu hạ, phía dưới có một cô gái mặc cung trang đỏ thẫm đang nhìn nàng.
"Hoàng hậu nương nương giá lâm, Vĩnh Hòa cung của bổn cung thật là vinh hạnh a." Mộ Tuyết Sương nhìn cô gái đối diện, cười khẽ nói.
Nghe lời này, sắc mặt Cao Nguyệt Ly căng thẳng, lạnh lùng nói: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
Mộ Tuyết Sương ngồi thẳng dậy, nhìn Cao Nguyệt Ly, cười nhạt nói: "Bổn cung còn tưởng Hoàng hậu tới cảm ơn bổn cung cứu Tứ hoàng tử chứ, nhưng nhìn dáng vẻ Hoàng hậu hiện tại hình như là tới hưng sư vấn tội, bổn cung có chút không rõ rồi."
Cao Nguyệt Ly nhướng mày, trong mắt tràn đầy vẻ tìm tòi quan sát, nàng nói thật sao? Không, nàng lập tức bỏ qua ý nghĩ này, nhìn Mộ Tuyết Sương hiện giờ quá mức cao thâm khó lường rồi, hoàn toàn không phải là cô gái bốc đồng năm đó nữa, nàng bây giờ khiến người ta nhìn không thấu.
"Hoàng hậu, nếu không có việc gì thì đi thăm Tứ hoàng tử đi, hình như thân thể hắn không được tốt, ngươi làm mẫu thân thật không có trách nhiệm a." Mộ Tuyết Sương cười nhạt nói.
Nghe vậy sắc mặt Cao Nguyệt Ly biến đổi, nàng trầm giọng nói: "Chuyện của bổn cung còn chưa tới phiên ngươi nhúng tay."
"Đúng vậy a, chuyện của Tứ hoàng tử dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433959/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.