"Mẫu thân." Đợi mẹ con Trương Di Nương rời đi, Thẩm Tĩnh Sơ nhíu chặt lông mày, "Con dám khẳng định, Di muội muội tuyệt đối không phải tấm thân xử nữ."
"Cái gì?" Ninh thị cả kinh, sắc mặt trầm xuống nói: "Tĩnh Sơ, lời này con tuyệt đối không thể nói bậy. Thanh danh nữ tử rất quan trọng, huống chi, nàng là muội muội con."
Thẩm Tĩnh Sơ sắc mặt nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc nói nói: "Mẫu thân, đương nhiên Tĩnh Sơ không dám oan uổng muội muội, không duyên không cớ làm hỏng thanh danh của nàng. Chỉ là chuyện ngày hôm nay, muội muội giải thích cũng quá gượng ép. Coi như là cháy, cũng không đến mức quần áo phải xốc xếch, trâm cài nghiêng vẹo, tóc tai toán loạn như vậy. Tại sao không thấy những người khác hỗn loạn như vậy?"
"Có thể..." Quả thật lời nói của Thẩm Tĩnh Sơ rất có đạo lý, nhưng làm việc gì cũng cần phải có chứng cứ, "Thủ cung sa của nàng vẫn còn..."
Thẩm Tĩnh Sơ cũng có chút không hiểu, vì sao thủ cung sa của Thẫm Tĩnh Di vẫn còn? Cuối cùng nàng đã sử dụng cách gì?
Bảo âm lúc này mới mở miệng nói: "Phu nhân, lúc nãy nô tỳ kiểm tra thủ cung sa của Bát tiểu thư, tuy rằng vẫn còn, nhưng nếu so với thủ cung sa bình thường khác thì nó lại có chút bất thường, nhưng lại không rõ nó bất thường ở chỗ nào."
"Ồ?" Ninh thị ngẩng đầu nhìn Bảo Âm, một tia dị thường xẹt qua trong mắt: "Làm sao lại bất thường?"
"Giống như..." Bảo Âm cố gắng nghĩ lại lúc nãy bản thân nhìn thấy thủ cung sa:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-bon-be-nhieu-viec/1466716/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.