Vừa mới hồi phủ, Thẩm Hoằng Uyên nghe được tin chính thất Ninh thị đau bụng đến mức hôn mê. Vội vàng tiến vào Cẩm Uyển. Bước vào trong buồng chỉ thấy Ninh thị đang nằm trên giường, khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc. Đôi mi thanh tú nhíu chặt như đang chịu đựng cực hình thống khổ.
Thẩm Tĩnh Sơ nhìn thấy Thẩm Hoằng Uyên đi vào. Đứng dậy hành lễ nói: "Phụ thân."
Thẩm Hoằng Uyên lên tiếng hỏi: "Mẫu thân của con làm sao vậy? Đại phu chuẩn đoán thế nào rồi?"
Hai mắt Thẩm Tĩnh Sơ rưng rưng, cắn môi nói: "Đại phu đã xem qua rồi. Cũng không chuẩn ra được nguyên nhân chỉ nói thân thể của mẫu thân nguyên khí bị hao tổn. Đại phu đã châm cứum kê đơn thuốc."
Kiếp trước mẫu thân cũng như vậy. Đầu tiên là đau bụng sau đó là tim đau thắt, thân thể càng ngày càng suy nhược. Rất nhiều đại phu bắt mạch nhưng cũng không thể tìm ra được nguyên nhân chỉ nói thân thể không tốt, dương khí hư nhược dù có làm cách nào cũng không thể bổ sung lại được.
Chẳng lẽ, đến kiếp này mẫu thân vẫn phải chịu loại tra tấn này sao?
"Không tìm được nguyên nhân?" Thẩm Hoằng Uyên nhíu mày: "Nếu đại phu này không chuẩn ra được thì dùng làm gì đổi đại phu khác mau khám và chữa trị cho mẫu thân con đi."
" Phụ thân..." Thẩm Tĩnh Sơ cúi đầu nhỏ giọng nói: "Thật ra từ tối hôm qua mẫu thân đã bắt đầu đau bụng nhưng vì khó có được phụ thân ghé đến Cẩm Uyển nên mẫu thân cố gắng không muốn để phụ thân mất hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-bon-be-nhieu-viec/1466717/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.