Ninh thị cùng Thẩm Tĩnh Sơ trở lại Cẩm Uyển. Ninh thị phân phó Bảo Âm đi Điệp Uyển gọi Trương di nương và Thẩm Tĩnh Di đến. Khi Trương di nương và Thẩm Tĩnh Di tiến vào phòng, Ninh thị phân phó Bảo Âm đóng chặt cửa đồng thời cho lui toàn bộ những người không có phận sự ra ngoài. Sau đó nghiêm nghị quát: "Quỳ xuống!" Trương di nương vừa tiến vào phòng nhìn thấy sắc mặt Ninh thị lắng xuống cũng không rõ ràng lắm. Lần đầu tiên nhìn thấy Ninh thị nghiêm khắc đến như vậy Trương di nương sợ đến mức hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống dưới nền đất không hiểu nhìn Ninh thị. Mặc dù có chút nghi hoặc trong lòng nhưng Thẩm Tĩnh Di vẫn quỳ xuống cùng một chỗ. " Phu nhân, không biết tỳ thiếp đã phạm phải điều gì?" Trương di nương cẩn thận từng li từng tí hỏi. Chẳng lẽ, chuyện kia đã bị phu nhân biết? Ninh thị không nhìn. Hai mắt chăm chú nhìn Thẩm Tĩnh Di. Ngữ điệu uy nghiêm: "Di nhi, hôm nay ngươi có ra ngoài không?" Trong lòng Thẩm Tĩnh Di thoáng giật mình. Nửa người đã đổ mồ hôi lạnh. May mắn là nàng đã sớm chuẩn bị chu đáo: " Hồi mẫu thân, hôm nay Tĩnh Di có ra ngoài mua chút đồ." Ánh mắt Ninh thị càng thêm sắc bén: "Vậy ngươi có đến Duyệt Lai khách sạn hay không?" Thẩm Tĩnh Di bóp bóp tay. Bắt buộc chính mình phải cố gắng diễn thật tự nhiên: " Có đi. Tố Xảo theo giúp con đi mua đồ vật. Trên đường có chút mệt mỏi nên con ghé vào Duyệt Lai khách sạn để nghỉ chân một chút. Không ngờ lại gặp phải hỏa hoạn, Tĩnh Di cố gắng thoát khỏi nên dáng vẻ có chút..." Ngẩng đầu, ánh mắt mang nghi vấn: "Sao mẫu thân lại biết được?" Không tồi, trước khi trở về nàng đã nghĩ ra lý do thoái thác. Ngày hôm nay hỗn loạn nàng không thể xác định sẽ bị người khác nhìn thấy hay không? Nếu không có ai nhìn thấy thì tốt nhưng nếu như bị nhìn thấy thì câu trả lời đã có sẵn. Ánh mắt sắc bén của Ninh thị trong nháy mắt giảm xuống vài phần. Chẳng lẽ là hiểu nhầm? Di nhi vừa vặn đi đến Duyệt Lai khách sạn lại vừa vặn bị gặp tai nạn cho nên mới phải từ Duyệt Lai khách sạn chạy ra ngoài nên quần áo mới có chút lộn xộn? Duyệt Lai khách sạn vốn là một nơi làm ăn bất chấp mọi thứ. Lầu hai chính là sương phòng nghỉ ngơi. Đầu, quần áo xốc xếch... Hai mắt Ninh thị tối thêm vài phần. Kêu Bảo Âm gọi Tố Xảo đến. Bắt nàng phải nói hết chuyện ngày hôm nay từ đầu đến cuối. " Hôm nay Bát tiểu thư và nô tì có đi ra ngoài mua chút ít vật phẩm. Trên đường Bát tiểu thư nói chân hơi mỏi nên đến Duyệt Lai khách sạn nghỉ ngơi một chút để đợi nô tì. Nô tì mua xong liền đến Duyệt Lai khách sạn tìm tiểu thư." Tố Xảo kể lại toàn bộ sự tình. Khoảng thời gian Tố Xảo không có ở bên cạnh, Di nhi cuối cùng đã gặp riêng người nào hay chỉ là đơn thuần là ngồi nghỉ chân uống trà. Đều không thể biết rõ được. Cũng không thể nào trắng trợn đường hoàng đi đến hỏi tiểu nhị của Duyệt Lai khách sạn? Nếu chuyện này truyền ra ngoài, Di nhi cũng không còn mặt mũi để nhìn người. Ninh thị trầm ngâm một lúc rồi mới nói: "Bảo Âm, ngươi đi kiểm tra cánh tay của Bát tiểu thư." Bảo Âm nghe Ninh thị phân phó. Đương nhiên đã hiểu ý tứ của nàng. Quỳ ở trước mặt, Trương di nương lại giật mình. Phu nhân, nàng là hoài nghi trong sạch của Di nhi? Bảo Âm đi đến trước mặt Thẩm Tĩnh Di cất giọng nói: "Bát tiểu thư, đắc tội." Chuản xác vén ống tay áo bên phải của Thẩm Tĩnh Di lên để kiểm tra. Khi trông thấy màu son nàng dùng sức vuốt vuốt. Màu đỏ vẫn như cũ không có phai nhạt đi. Tuy Bảo Âm cảm thấy điểm hồng này rất kỳ quái nhưng lại không thể nghi ngờ nên phải buông lỏng tay tiến trở về bên Ninh thị: "Hồi phu nhân, thủ cung sa vẫn còn nguyên." Thẩm Tĩnh Sơ nhìn chằm chằm vào động tác của Bảo Âm. Cứ tưởng rằng thủ cung sa của Thẩm Tĩnh Di sẽ không còn. Nàng biết rõ nếu đã làm chuyện đó thủ cung sa sẽ từ từ biến mất. Chẳng lẽ Thẩm Tĩnh Di và Lý Thế Hành thật sự chưa tiến đến bước cuối cùng kia sao? Không có khả năng! Đừng nói tới Thẩm Tĩnh Di ở kiếp trước đã thẳng thắn thừa nhận. Cứ xem như nàng không nói cho nàng biết, chứng kiến chuyện ngày hôm nay tất nhiên suy đoán của nàng sẽ không khác. Thẩm Tĩnh Di, cuối cũng đã làm như thế nào? Ngược lại Ninh thị lại thở phào một cái. Như chính mình làm ra chuyện xấu liên lụy đến thanh danh của Tĩnh Sơ: "Như vậy rất tốt." Rồi nghiêm nghị nói: "Di nhi, hôm nay quần áo không chỉnh tề từ Duyệt Lai khách sạn chạy ra ngươi cũng biết nếu có người nhìn thấy danh dự của ngươi sẽ như thế nào? Thanh danh Thẩm phủ sẽ đặt ở đâu? Ngày sau ngươi sẽ lập gia đình như thế nào? Nữ hài tử phải biết chú trọng thanh danh của bản thân. Có biết không?" Thẩm Tĩnh Di cắn chặt môi nhìn như bị ủy khuất như bị vũ nhục cực kỳ lớn. Rưng rưng hai mắt nói: "Tĩnh Di hiểu rõ." Ninh thị phất phất tay nói: "Xuống dưới hảo hảo suy nghĩ một chút đi." Trương di nương và Thẩm Tĩnh Di đứng dậy hành lễ rời đi. Trở lại Điệp Uyển, tranh thủ thời gian Trương di nương cho hạ nhân lui xuống. Trong phòng chỉ còn hai mẹ con, Trương di nương nghiêm nghị hỏi: "Di nhi, rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Vì sao phu nhân lại kiểm tra thủ cung sa của con. Con chớ có làm ra chuyện gì làm ảnh hưởng đến thanh danh công việc!" Rất ít khi Trương di nương lại nghiêm khắc với nàng như thế. Hôm nay Ninh thị đã hoài nghi nàng, nàng càng không thể để Trương di nương cũng nghi ngờ nàng. Thẩm Tĩnh Di cắn môi nói: "Con cũng không biết, chỉ sợ mẫu thân cố ý gây khó dễ cho một thứ nữ như con a." " Cố ý gây khó dễ?" Năm đó Trương di nương sử dụng thủ đoạn để leo lên giường của Thẩm Hoằng Uyên. Đương nhiên sẽ không dễ dàng bị mắc lừa như vậy. "Nếu phu nhân cố ý thì sẽ không để hạ nhân lui xuống không thì thanh danh của con khó có thể giữ được..." Thẩm Tĩnh Di oán hận cắn răng nói: "Đương nhiên mẫu thân kiêng dè thể diện của Thẩm gia. Bây giờ Sơ tỷ tỷ đối xử với con không còn như trước nữa. Nhất định là do tỷ ấy bày mưu cho mẫu thân ở trước mặt mẫu thân vu oan cho con..." Trương di nương nhớ lại một chút. Bắt đầu từ sau khi Thẩm Tĩnh Sơ suýt chết đuối ấy nàng giống như biến thành người khác. Sắc mặt hoàn hoãn hơi vài phần: "Mặc kệ nàng có như thế nào, trước hết con phải làm tốt bổn phận của mình. Trăm ngàn lần không được hở ra bất cứ nhược điểm nào để cho nàng nắm trong tay. Có hiểu không?" Thẩm Tĩnh Di cúi đầu. Trong mắt nồng đậm hận ý: "Tĩnh Di hiểu rõ." " Còn có, con..." Trương di nương vẫn còn chút hoài nghi: "Hôm nay con ra ngoài thực sự chỉ là đi mua chút đồ? Không có đi gặp bất cứ nam tử nào đó chứ?" " Di nương!" Giọng nói Thẩm Tĩnh Di cất tiếng cắt ngang lời nàng: "Người khác không tin con cũng không sao nhưng con từ trong bụng di nương sinh ra a..." Trương di nương hơi khiêu mi. Bất kể như thế nào thanh danh nữ tử đều quan trọng hơn tất cả. Tuy rằng đứa con này do nàng sinh ra với thân phận thứ nữ nhưng tốt xấu gì cũng là nữ nhi của Thẩm gia. Tương lai có thể gả vào một nơi tốt. Bây giờ chỉ cần nàng hậu hạ phu nhân thật tốt chắc chắn phu nhân sẽ không bạc đãi Di nhi. "Di nương biết rõ con nghe lời. Tốt nhất chính là không có." Oan uổng nữ nhi ruột thịt của mình trong lòng Trương di nương cũng có áy náy: "Hôm nay con cũng mệt rồi mau trở về phòng nghỉ ngơi đi." ". " Thẩm Tĩnh Di cụp mi rũ mắt lên tiếng trả lời. Vừa vào đến phòng, không chút nghĩ ngợi Thẩm Tĩnh Di gạt hết bàn trà xuống dưới đất. Nghe được tiếng đồ vỡ thanh thúy vang lên nàng mới thở hổn hển phun toàn bộ oán khí ở trong lòng ra. Tố Xảo thấy thế mới chạy vào nói: "Tiểu thư đừng nóng giận. Đừng nóng giận, gây ra động tĩnh sẽ bị người của phu nhận biết được a." Thẩm Tĩnh Di đập hết toàn bộ đồ trong phòng mới ổn định lại tâm tình. Nghiến răng nghiến lợi nói: "Khuất nhục ngày hôm nay, một ngày nào đó ta nhất định sẽ hoàn trả gấp mười lần." Tố Xảo nhíu mày. Có chút lo lắng nói:" Tiểu thư, cứ như vậy cũng không phải là biện pháp hay. Chỉ sợ một ngày nào đó sẽ bị phu nhân biết được. Bên kia Hoàng tử tạm thời không gặp tránh đầu sóng ngọn gió a." " Ta tự có chừng mực." Đương nhiên không thể tiếp tục đi gặp Lý Thế Hành. Đợi sự việc này qua rồi tính tiếp. Trong ngày hôm nay chuyện đáng hận nhất chính là thật vất vả mới có được một cơ hội thân cận với Lý Thế Hành thế nhưng xui xẻo bị người khác quấy nhiễu. Về phủ lại bị Ninh thị chất vấn, suýt chút nữa là bại lộ. Thật ra từ lúc cùng Lý Thế Hành có tiếp xúc da thịt, nàng phát hiện thủ cung sa đang dần dần biến mất. Tố Xảo nhanh trí dùng châm nhỏ đâm vào da lấy chút máu tẩm dính vào tạo thành một vết son đỏ thẫm nên mới có thể dễ dàng qua được cửa ải. Không thì nhất định nàng sẽ bị gia pháp của Thẩm phủ xử trí! Thẩm Tĩnh Sơ càng ngày càng không nhìn đến nàng. Là cớ gì nàng ta không nhìn đến nàng? Nhớ tới lời nói ngày hôm nay của Lý Thế Hành, trong lòng nàng càng thêm buồn bực. Nàng lo lắng Sơ tỷ tỷ sẽ cướp đi hoàng tử...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]