"Thực ra, cô không cần phải giả vờ ngoan ngoãn đâu, A Ly," hắn nói.
Khương Lê nhìn Cơ Hành với chút bối rối. Giọng điệu của hắn quá thân quen, nàng có thể nghe rõ, hắn gọi là "A Ly", chứ không phải "A Lê".
Có lẽ ngay từ đầu, hắn đã nhìn thấu nàng, cũng như nàng nhìn thấu hắn.
Khương Lê nhún vai: "Thói quen thôi."
Kiếp trước, nàng thật sự rất ngoan ngoãn, đã không mang lại kết quả tốt ngược lại còn rơi vào cảnh máu me nước mắt, liên lụy gia đình. Bây giờ, nàng càng cẩn trọng, nên việc giả vờ ngoan ngoãn trở nên dễ dàng hơn, thấm sâu vào tận xương tủy.
Cơ Hành luôn nói về việc nhập vai, nàng cũng vậy thôi, chẳng khác gì một diễn viên. Trên mặt bôi lên lớp dầu màu, che giấu tâm tư, trên sân khấu diễn xuất phức tạp, dưới tay mang theo sát khí ngút trời.
Cơ Hành nhìn nàng một lúc, nói: "Cô về đi." Hắn đưa ô cho Khương Lê, giống như một công tử đa tình, không muốn người mình yêu phải chịu chút lạnh lẽo nào.
Khương Lê ngẩn người, nhận lấy chiếc ô từ tay hắn, từ trên đá đứng dậy, cười tươi: "Vậy thì cảm ơn Quốc công gia."
"Không cần cảm ơn," Cơ Hành nói, "Bảo vệ đồ của mình là điều nên làm."
"Ngài nói thế," Khương Lê trầm ngâm một lúc, "làm ta có cảm giác sau lưng mình có một chỗ dựa lớn, rất muốn liều một phen, không lo lắng gì mà làm loạn."
"Cô gây rắc rối còn ít sao?" Cơ Hành không để ý, "Có hay không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3550389/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.