Biện Tinh Long tỉnh dậy.
“ Có nên… trở về thăm đại ca một chút không?”
Tiến vào nhà trọ này, cũng đã tròn nửa năm.
Lúc đầu, quả thật vô cùng sợ hãi và bất an, thậm chí là tuyệt vọng. Nhất định phải trải qua mười lần đối mặt với vô số u linh quỷ hồn, mới có thể rời khỏi toà nhà trọ này. Bất quá, cũng may có những chủ hộ khác an ủi, nên đã dần dần bình tỉnh lại.
Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, thì thật ra các chủ hộ làm vậy cũng là đang tự an ủi chính mình, tự mình gạt mình.
Căn bản không có gì bảo đảm có người có thể bình yên rời khỏi nhà trọ.
Y ở tầng 25 của nhà trọ, hàng xóm đối diện, là một cô bé tên Mẫn. Cô bé kia lúc nào cũng để mái tóc dài che kín hoàn toàn một bên mắt trái, gương mặt không có một chút sinh khí, âm trầm quỷ dị, nhưng mà lại rất xinh đẹp.
Nhìn đồng hồ trên tay một cái, bây giờ là sáu giờ rưỡi sáng rồi.
Biện Tinh Long lấy y phục để trên ghế dựa mặc vào.
Lúc này, máy vi tính đặt ở đầu giường, truyền đến âm báo, có email mới. Tinh Long lúc này mới phát hiện, ngày hôm qua không tắt máy vi tính trước khi đi ngủ.
Cầm lấy con chuột mở email lên, người gửi là… đại ca.
“Tinh Long: dạo này ra ngoài sống thế nào? Đệ không nói cho ta biết địa chỉ và số điện thoại, di động thì lại tắt máy, nên cũng chỉ có thể gửi email
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209615/quyen-8-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.