Lý Ẩn và Tử Dạ cùng nhau thả bước trên một con đường mua sắm. Chỉ có lúc này, hai người mới có thể thực sự ở bên nhau như một đôi tình nhân, an tâm tay trong tay, mà không cần lo lắng tuỳ thời tuỳ lúc đều có u hồn quỷ quái đột nhiên xuất hiện.
Chỉ khi đã trải qua khủng bố thật sự, mới có thể cảm nhận được sự bình yên thường ngày là hạnh phúc lớn đến cỡ nào.
Bây giờ đã sắp sang xuân, cho nên trên đường không ít người mua, kẻ bán những món hàng Tết.
“ Một cái Tết không bình yên lại sắp đến rồi a…” Lý Ẩn cười buồn nói:” Em tính thế nào? Tử Dạ? Ý của Liên Thành là cho dù sống trong nhà trọ, thì cũng phải đón Tết đó. Y còn muốn mời chúng ta đến ăn bữa cơm đêm giao thừa nữa…”
“Ừ.” Tử Dạ gật đầu một cái nói:” Không tệ đâu. Cho dù sống ở trong nhà trọ, cũng không phải là hoàn toàn tuyệt vọng mà. Vui được thì cứ vui hết mình đi.”
“Nếu vậy, em có muốn đi mua mấy thứ như pháo trúc và câu đối không?”
“ Cũng được a…”
Cuộc sống bình yên, hạnh phúc này… Có thể kéo dài thật dài thì tốt quá rồi…
Cùng thời gian, bên trong căn hộ tại nhà trọ, Ngân Dạ cùng với Ngân Vũ đang thảo luận về chuyện mảnh địa ngục khế ước:” Ngân Vũ, trước mắt anh đã thi hành bốn lần huyết tự chỉ thị, còn em đã thi hành năm lần, có thể nói con đường dài đằng đẵng này đã đi được một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209617/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.