Ngô Kim đưa cho Lâm Tiểu Phàm một bình nước, nói: "Uống nước đi."
Lâm Tiểu Phàm nhận nước, nói: "Được."
Tiểu Tiểu chạy tới, chỉ vào cửa động, nói: "Ba, mẹ. Hình như chúng ta có thể xuống rồi."
Tử khí cũng đã gần tản đi hết.
Mễ Hoa Đường đi tới cửa động ngửi một chút.
Mùi tử khí tuy không còn.
Nhưng cô vẫn cảm thấy muốn ói.
Mễ Hoa Đường không nhịn được muốn nôn.
Dạo này mình bị làm sao vậy?
Lúc nào cũng muốn ói, ăn không ngon.
Cô che miệng, khó chịu ngồi xổm xuống.
Lý Siêu đi tới ôm cô nói: "Sao vậy?"
Mễ Hoa Đường lắc đầu nói: "Em không sao."
Lý Siêu có hơi lo lắng cho cô, nói: "Vẫn nên để bác sĩ Đàm Tâm xem giúp em."
Mễ Hoa Đường không thể từ chối Lý Siêu, nên đành nói: "Cũng được."
Đàm Tâm được Lý Siêu gọi lại.
Trong tay anh cầm theo hộp y tế.
Đàm Tâm xem bệnh cho Mễ Hoa Đường, nói: "Dạo này có phải cô rất hay muốn ói không?"
Mễ Hoa Đường gật đầu: "Phải."
Đàm Tâm cười nói: "Chúng mừng cô Mễ, cô sắp làm mẹ rồi."
Mễ Hoa Đường nghe thấy Đàm tâm nói cô sắp làm mẹ.
Vậy...
Cô đang có thai?
Nghe tin tức này, không biết tâm trạng bản thân thế nào.
Chẳng lẽ là buổi tối một tháng trước.
Mễ Hoa Đường với Lý Siêu, sau khi tốt nghiệp đại học đã ở chung.
Hai người ở chung, nhưng lại sống cuộc sống riêng.
Một đêm, Lý Siêu về muộn, say khướt.
Lý do anh chuốt say chính mình, là cảm thấy tình cảm của anh với Mễ Hoa Đường nhạt như nước.
Bạn học thời đại học của Lý Siêu, đều cười anh: "Có một cô vợ đẹp như vậy, mà chỉ có thể nhìn. Lý Siêu, cậu thật là một thằng bất lực, không phải đàn ông."
Anh bị bạn học khiêu khích.
Nên thường đắm mình trong men rượu.
Nghĩ tới đây.
Lý Siêu về đến nhà, ói khắp nhà.
Mễ Hoa Đường liền đến đỡ anh nói: "Lý Siêu, sao anh uống nhiều vậy?"
Lý Siêu nhìn mặt Mễ Hoa Đường liền mất bình tĩnh.
Càng nhìn, càng thấy giống kẹo bánh gạo.
Mễ Hoa Đường đi vào nhà vệ sinh.
Mở đèn.
Nhưng tại sao cơ thể cô lại trần truồng vậy?
Lý Siêu nghĩ thầm:
Mình đã làm gì, sao mình lại không đứng dậy nổi.
Lý Siêu xoa nhẹ thái dương, cảm thấy có chút đau.
Hai người xem như mọi chuyện chưa từng xảy ra.
Mễ Hoa Đường lại không biết bản thân đã mang thai.
Tại sao cô lại mang thai vào lúc này......
Ngay lúc đi vào một ngôi mộ....
Cô sờ sờ bụng, nghĩ:
Con à, con thật sự không nên tới thế giới vào lúc này.
Mẹ sợ không thể bảo vệ được con.
Mễ Hoa Đường nói với Đàm Tâm: "Đừng nói với ai chuyện này...."
Đàm Tâm không hiểu, nói: "Lý Siêu cũng không được nói sao? Nhưng anh ấy là bạn trai cô mà."
Mễ Hoa Đường cắn môi nói: "Không."
Đàm Tâm nói: "Được, tôi sẽ không nói với ai. Cô Mễ, nhớ chú ý cơ thể của mình....."
Mễ Hoa Đường khẽ mỉm cười: "Cảm ơn, tôi biết rồi."
Lừa tất cả mọi người, ai cũng nghĩ rằng cô chỉ có chút khó chịu.
Đàm Tâm cũng giúp Mễ Hoa Đường lừa Lý Siêu.
Khi Lý Siêu hỏi, Đàm Tâm chỉ nói Mễ Hoa Đường bị cảm nhẹ.
Tất cả nghỉ ngơi tốt, liền chuẩn bị đi xuống động.
Lâm Tiểu Phàm cầm tay Vương Tiểu Tiểu, nói: "Tiểu Tiểu, theo sát mẹ, biết chưa?"
Vương Tiểu Tiểu gật đầu nói: "Mẹ yên tâm ạ."
Mọi người đeo đèn pha lên đầu.
Ngô Kim là người đầu tiên leo xuống.
Những người phía trên lần lượt leo xuống theo.
Khi leo xuống, Ngô Kim ngẩng đầu nhìn đã nhìn thấy hành lang.
Hành lang không dài, thế nhưng chỉ đủ một người chui qua.
Ngô Kim đầu tiên bò tới hành lang, Lâm Tiểu Phàm với Vương Tiểu Tiểu đi phía sau.
Vương Tiểu Tiểu vừa bò thì cảm thấy dưới tay có gì đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]