Sự xuất hiện của cô là khởi đầu của một điều xui xẻo khác.
Dưới chân núi Tiên có một làng tên là Bồng Lai.
Lạc Tuyết và cha mẹ nuôi sống trong làng Bồng Lai.
Bồng Lai thôn bốn phía đều là biển, giống một hòn đảo.
Người dân trên đảo đều sống rất giản dị.
Đàn ông ra ngoài đánh cá, phụ nữ ở nhà làm nông.
Người già thì nhàn rỗi ở nhà.
Những ông cụ đều luôn ngắm nhìn mặt biển.
Nước biển dâng rồi lại rút.
Giống như cuộc đời thay đổi thất thường.
Một đời người, giống như mặt trời mọc đằng đông lặn đằng tây.
Mỗi người đều sẽ bắt đầu từ lúc sinh ra rồi kết thúc khi chết đi.
Năm Lạc Tuyết 4 tuổi, cha mẹ không chăm sóc cô chu đáo, nên cô lén lút chạy ra ngoài.
Tuổi nhỏ không hiểu chuyện, ham chơi.
Tiểu Vi bên nhà hàng xóm, đưa Lạc Tuyết đến gần biển chơi.
Lạc Thiên chưa bao giờ để Lạc Tuyết đến gần biển.
Sau khi ông ôm Lạc Tuyết trở về, trên đường đi gặp trưởng làng. Trưởng làng có đôi mắt vô cùng sắc bén, lại học một chút bói toán.
Trưởng làng không hỏi nhiều về lai lịch của Lạc Tuyết.
Ông nhìn khuôn mặt nhỏ của Lạc Tuyết rồi nói: "Con bé này không được đến gần nước."
Lạc Thiên nhớ rõ lời trưởng làng nói.
Nhắc tới cũng lạ, trưởng làng cũng được xem là một người kì lạ.
Ông có thể ở trong nhà ngủ một mạch 3 ngày.
Nghe nói, hồn của ông đã rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/1863529/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.