Lạc Thiên phát hiện không thấy Lạc Tuyết, nên đi tìm Lạc Tuyết khắp nơi.
Cô vừa chạy vừa khóc trở về.
Lạc Tuyết ôm đầu.
Khóc rống lên.
Xem cô đã làm gì?
Bởi vì không nghe lời ba, nên.....
Lạc Thiên ôm lấy Lạc Tuyết, hỏi cô làm sao vậy.
Ông chưa từng thấy con gái của mình thất thường như thế.
Cô vẫn lắc đầu, cả người run lên.
Môi Lạc Tuyết không ngừng run rẩy.
Qua khoảng 20 phút.
Cảm xúc của Lạc Tuyết mới từ từ dịu lại.
Những mảnh ký ức vụn vỡ được ghép lại.
Trong đầu cô hiện ra Tiểu Vi.
Lạc Thiên dỗ dành Lạc Tuyết: "Tuyết Nhi, nhanh nói cho ba, có chuyện gì?"
Ngón tay nhỏ bé của cô, chỉ về phía biển nói: "Tiểu Vi, cậu ấy chìm xuống biển....."
Lạc Tuyết chưa nói xong, thì cả người đổ ập xuống.
Trong đầu Lạc Tuyết toàn là hình ảnh Tiểu Vi chìm vào biển.
Vẻ mặt cầu cứu của Tiểu Vi thật đau đớn.
Bản thân cô thì bất lực.
Cô gián tiếp hại chết Tiểu Vi.
Cô là một kẻ có tội.
Lạc Tuyết ngủ thiếp đi.
Cô thực sự không muốn tỉnh lại.
Hiện thực thường chẳng giống như mong muốn.
Đến khi Lạc Tuyết tỉnh lại.
Bên tai cô nghe thấy: "Đã tìm thấy xác Tiểu Vi, này......"
Tin tức Tiểu Vi chết truyền khắp làng.
Không ai dám ra biển.
Mẹ của Tiểu Vi phát điên.
Tinh thần không chịu nỗi đả kích lớn.
Con gái do chính mình vất vả nuôi lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/1863530/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.