Anh đến đón em về nhà
Tín Túc nắm chặt tay ông. Cổ họng cậu nghẹn ngào, giọng trầm xuống, cậu nói với bác Trần nhưng cũng như tự nhủ với bản thân: "Bác đừng nói những lời như vậy. Bác nhất định sẽ không sao đâu."
Bác Trần ở bên cạnh Tín Túc từ rất lâu rồi. Khi thân phận của Tần Tề chưa bị bại lộ, ông là người được Tần Tề bố trí truyền tin trong Tiết Sương Giáng.
Gián điệp trong các tổ chức tội phạm lớn thường được chia làm hai loại. Một loại như Tống Đình Lan, Giang Bồi Di, những người được cảnh sát đào tạo bài bản, trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp lâu dài để làm điệp viên, như một mũi kim sắc nhọn cắm thẳng vào nội tạng kẻ thù.
Loại còn lại là những "tai mắt" được phát triển ở bên trong tổ chức tội phạm, chịu trách nhiệm liên lạc và truyền tin hai chiều.
Trần Thúc thuộc loại sau.
Khi Tần Tề làm gián điệp trong Tiết Sương Giáng, anh đã phát triển bác Trần thành một đường dây bí mật của cảnh sát.
Sau khi Tần Tề "hy sinh", bác Trần luôn ở bên cạnh Tín Túc. Khi Diêm Vương còn chưa đủ vây cánh, nhiều người trong Tiết Sương Giáng muốn trừ khử cậu, chính ông đã nhiều lần cứu mạng Tín Túc, cùng nhau vào sinh ra tử. Ông là một trong số ít người Tín Túc có thể tin tưởng trong hang ổ nguy hiểm này. Ông lớn tuổi hơn cả Tần Tề. Khi không có người khác, Tín Túc gọi ông là bác Trần.
Tình trạng của bác Trần rất không tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3726654/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.