Đường xuống Âm phủ
"Làm sao bọn họ có thể có hàng của Tiết Sương Giáng chứ!?"
Giọng cực kỳ kinh ngạc của Tần Tề vang lên trong căn phòng được bao riêng. Anh ta nói đầy vẻ khó tin: "Chúng ta nắm rõ từng đường dây giao dịch của Tiết Sương Giáng. Không có đường nào dẫn đến thôn Đào Nguyên cả!"
Tín Túc lặng lẽ nâng ly rượu lên, ngửa đầu uống cạn. Rượu vang đỏ chảy dọc theo khóe môi, để lại một vệt màu. Cậu hiếm khi uống cạn ly rượu như vậy.
Giọng Tín Túc lạnh nhạt: "Vì vậy mới nói, "khói xanh" trong thôn Đào Nguyên là do ai mang từ Tiết Sương Giáng ra ngoài? Tại sao lại xuất hiện trong tay Triệu Hồng Tài?"
Tần Tề không nói gì.
Theo hiểu biết của anh về thanh niên trẻ tuổi trước mặt thì tâm trạng của Tín Túc lúc này có lẽ đã tệ đến cực điểm.
Khi thôn Đào Nguyên mới xuất hiện trong tầm mắt bọn họ như một ổ sản xuất ma túy, anh và Tín Túc đã từng nghi ngờ việc này. Các đường dây ma túy công khai ở thành phố Phù Tụ cơ bản đều nằm trong tầm kiểm soát của Tiết Sương Giáng. Tín Túc đã ở trong tổ chức này nhiều năm. Những nơi có thể xâm nhập và thao túng, cậu đều đã ăn sạch, tạo điều kiện sẵn sàng cho việc có thể bắt hết một mẻ trong lần thu lưới cuối cùng.
Tần Tề đã nghĩ đến nhiều khả năng nhưng anh không ngờ lúc này "đi hóng chuyện lại hóng được chuyện của chính mình". Hóa ra, thôn Đào Nguyên lại do người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3726653/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.