Sáng ngày hôm sau, Thiệu Từ trở lại thành phố Phù Tụ, dùng thân phận người bị hại quay trở lại Cục Công an thành phố.
Mặc dù Lâm Tái Xuyên cho rằng khả năng anh thẳng thắn khai báo cực kì nhỏ bé nhưng Tín Túc vẫn muốn thử một lần. Cậu muốn biết về những gì Phó Thải từng trải qua khi còn sống cùng với chân tướng của vụ án ầm ĩ mọi người đều quan tâm này rốt cuộc là gì.
Tín Túc đẩy cửa đi vào phòng khách. Thiệu Từ đang ngồi một mình trên ghế, chiếc cổ thon dài hơi cúi xuống. Anh đang xem di động.
Thiệu Từ thấy cậu đi vào, vẻ mặt hơi ngạc nhiên, đứng dậy nói: "Tổng giám đốc Tín".
Tín Túc vẻ mặt cực kỳ ôn hòa, gật đầu với anh một cái. Mỗi lần hai người họ nói chuyện, quá trình đều căng thẳng, cuối cùng cơ bản đều chia tay trong không vui. Nhưng xét thấy một người là Trời sinh biết diễn, người còn lại là diễn viên chuyên nghiệp nên kể cả có ghét phải nhìn thấy đối phương cũng không ảnh hưởng việc hai người ngoài mặt tỏ ra nói chuyện phiếm vui vẻ.
Tín Túc tiện tay kéo một cái ghế dựa, ngồi xuống, đôi chân dài vắt chéo tùy ý, giọng chậm rãi giống như đang trò chuyện: "Nghe nói hôm qua nhà anh có việc gấp nên phải trở lại thành phố J. Đã xảy ra chuyện gì à? Có cần giúp đỡ gì không?"
Những lời này vốn không có gì nhưng Tín Túc nói ra lại mang vẻ cực kỳ thâm sâu. Con ngươi Thiệu Từ vô thức hơi co lại. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3457474/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.