Lâm Tái Xuyên đứng trước mặt Tín Túc, cứ thế để cậu ôm. Lòng bàn tay anh khẽ vuốt nhẹ lên xuống từ sau cổ xuống đến sống lưng Tín Túc, giống như động tác vuốt lông loại động vật họ mèo cỡ lớn.
Tín Túc hít sâu một hơi, ngửi mùi hương đàn ông rất nhạt trên cơ thể người trước mặt, thừa nhận bản thân đúng là hơi bị Lâm Tái Xuyên chiều hư. Nếu là nửa năm trước, cậu không bao giờ có thể nghĩ bản thân sẽ có cảm giác ỷ lại thế này. Cậu thấy dễ chịu hơn một chút.
Một lúc lâu sau, Tín Túc buông tay, tâm trạng nhìn có vẻ thoải mái hơn rất nhiều. Cậu trang trọng tuyên bố: "Cái ôm kết thúc".
Lâm Tái Xuyên cong môi cười thầm, nắm tay cậu dẫn đến trước bàn máy vi tính, cắm USB vào ổ máy tính, dùng con chuột mở ra video ghi hình bên trong.
Trên màn hình xuất hiện hình ảnh là căn phòng lớn, ánh sáng mờ ảo, sương khói lượn lờ, âm thanh ồn ào, màn mảnh mơ hồ quay đến mặt ba người. Đây là một đoạn video ngắn ngủi chỉ vài giây đồng hồ, rõ ràng có thể nhìn ra được là quay lén, góc độ quay chụp cũng rất kì lạ, hình ảnh không ngừng khẽ đung đưa, là quay từ dưới lên. Gương mặt có vẻ hiền lành của Phan Nguyên Đức hiện thoáng qua màn ảnh. Vẻ mặt của ông thích ý say mê hít một hơi thật sâu. Tờ giấy bạc trên tay hắt ra ánh sáng bạc mờ ảo. Ngọn lửa đỏ tươi trên đầu bật lửa sáng ngời trong căn phòng tối tăm.
So
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3457475/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.