Lúc Tín Túc nghe điện thoại cũng không tránh các đồng sự trong văn phòng. Cậu chỉ nói nhỏ giọng hơn một chút, người ngồi xung quanh có thể mơ hồ nghe được loáng thoáng nội dung. Chương Phỉ ngồi sau máy vi tính đối diện nhìn cậu một cái, muốn nói lại thôi. Một lúc sau, cô không kiềm chế được, hỏi: "Nhóc Tín Túc, người cậu vừa nhắc đến là Phó Thải à?"
Tín Túc ngước mắt nhìn lên, "Đúng vậy. Chị biết người này à?"
Mặt Chương Phỉ lộ ra vẻ khó nói thành lời, cảm thán: "Đâu chỉ là biết. Đó là người tình trong mộng đã qua đời nhiều năm của tôi".
Tín Túc vắt chéo hai chân, hơi nghiêng đầu, làm ra tư thế chăm chú lắng nghe.
"Năm đó, lúc Phó Thải còn chưa tốt nghiệp đã được một đạo diễn trong nước chọn tham gia đóng một bộ điện ảnh. Mặc dù chỉ là vai phụ lên sân khấu chưa được mười phút, là vai nam chính thời cấp ba, thần tượng của cả trường. Cậu ấy chỉ mặc một bộ đồng phục cực kỳ bình thường, mặt cũng không trang điểm nhiều. Thế mà sau khi bộ phim điện ảnh được công chiếu, Phó Thải chỉ nhờ vai diễn này, một đêm bùng nổ. Đi trên đường cũng có thể nghe thấy mấy cô gái thảo luận về cậu ấy. Lúc đó, internet còn chưa phổ biến như bây giờ, không phải cứ muốn lên hot search lúc nào cũng được, cũng không phải mấy người vớ va vớ vẩn có thể được cả nước biết đến. Nhân vật cậu ấy diễn là mối tình đầu của không biết bao nhiêu cô gái trẻ. Sau vai diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3457473/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.