Chương 14: An Du biến mất
Từ lúc nghe con trai út thông báo tin tức khẩn cấp, Lê Bích Châu đã muốn bay về nước ngay lập tức. Đó là tin tức khiến bà hạnh phúc nhất trong suốt mười sáu năm nay.
Không có người mẹ nào có thể chịu đựng nổi việc chỉ đứng ngoài cửa phòng nhìn con mình đau khổ, cũng không có người mẹ nào muốn thấy con mình sống khép kín, bao bọc mình trong lớp kén dày không ánh sáng chỉ vì nó không thể gần gũi người khác.
Lê Bích Châu nhìn Ngân Kha trải qua thời niên thiếu cô độc, nhưng bản thân bà lại không thể làm gì cho anh. Lúc anh sợ hãi bà, phát bệnh vì bà, tim bà cứ như bị băm nát.
Con trai bà nâng niu như sinh mạng đã không còn nở nụ cười hồn nhiên, cũng không còn sống như người bình thường được nữa!
Có lúc, Lê Bích Châu cảm thấy bản thân bất lực đến không thở được. Dù cuối cùng, bà cũng đã có thể đến gần con trai, nhưng nỗi đau đớn ấy vẫn không giảm đi phần nào.
Nếu Windy không ra đời, có lẽ những ngày tháng còn lại trong cuộc đời bà chỉ còn là sự dằn vặt.
Windy không những là liều thuốc hồi sinh, mà còn là cơ hội để bà bù đắp những hối tiếc của người làm mẹ.
Windy thật sự là sợi dây gắn kết trong gia đình nhà họ Hoàng, chẳng những làm ấm lòng ba mẹ, còn chữa thương cho tâm hồn xơ xác của Ngân Kha.
Bây giờ, điều duy nhất mà hai vợ chồng Lê Bích Châu ao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439068/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.