Chương 15: Con là chồng của cô bé
Ngân Kha cố gắng hít vào từng chút một, cổ họng tắc nghẹn chẳng thốt thành lời, anh muốn gọi tên cô, nhưng An Du cứ nằm bất động ở đó giống như mọi thứ xung quanh không liên quan đến cô nữa.
Anh buông lỏng từng đốt tay, mỗi một ngón tay rời ra là mỗi một lần trái tim đập mạnh hơn một chút. Đôi mắt Ngân Kha không rời thân ảnh của An Du dù chỉ là một phần vạn của giây, cứ như chỉ cần một khoảnh khắc thôi cô cũng sẽ tan biến đi mất.
Ngân Kha không biết anh đang sợ hãi vì cảnh tượng này của An Du hay chính vì bản thân mình của mười sáu năm trước: cô quạnh đến đau thương, lạnh buốt đến cùng cực. Anh khó khăn nhấc từng bước chân vào trong phòng, bóng dáng anh che khuất ánh đèn, tạo nên một vệt bóng đen to lớn bao phủ lấy thân người An Du, tiếng nói khẽ khàng, vô lực từ khe nứt nơi cổ họng anh tràn ra từng âm ngắt quãng: "Du... Du... Du à...".
An Du không có phản ứng nào, Ngân Kha cúi người, đầu gối khụy xuống bên cạnh đệm giường, anh vươn cánh tay run run ra chạm nhẹ lên gương mặt cô... Ánh mắt hốt hoảng của Ngân Kha chuyển dần từ kinh ngạc sang mừng rỡ. Anh quỳ hẳn hai gối xuống bên người An Du, dùng hai tay dịu dàng nâng đỡ đầu cô lên ôm vào ngực mình, ngón tay thon dài vuốt từng lọn tóc trên mặt cô ra sau tai. Cái chạm nâng niu như thế của Ngân Kha sợ rằng cả thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439069/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.