Anh đi hai bước phát hiện cái hang vốn tràn đầy sinh vật giờ cái gì cũng không có!
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tất cả sự việc vừa mới xảy ra hồi nãy rốt cuộc là ảo giác hay sự thật?
Chân Chu Ngự đạp lên cành lá dưới đất, chúng nó thực mềm mại, mỗi bước đi đều lưu lại dấu chân.
Thở ra một hơi, Earl Pease kia thực sự đã chết rồi?
Cho nên đám sinh vật sống dựa vào nó đều rời khỏi?
Hay là lúc trước bọn chúng bị Earl Pease khống chế mà nay Earl Pease đã chết liền khôi phục lại tự do?
Chu Ngự ngửa mặt, cảm nhận nhịp tim và tiếng hít thở của mình.
Anh còn sống. Nghe có vẻ khó tin nhưng anh thật sự còn sống.
Anh phải trở về căn cứ… Không biết Ngô Vận có an toàn rời khỏi không? Còn Chu Thanh nữa, nếu như mình không trở về thì em ấy sẽ vô cùng lo lắng.
Chu Ngự tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm ra được phần dây thừng rớt xuống lúc Ngô Vận rời đi.
Có nó, Chu Ngự có thể men theo đường cũ trở về.
Lúc anh đi ra khỏi hang động kia, toàn bộ sinh vật bảo hộ Earl Pease đều chết hết.
Thế giới chìm trong yên tĩnh đến đáng sợ.
Chu Ngự đi thật lâu mới ra khỏi nơi này.
Anh vừa đói vừa mệt, giống như sau khi rơi vào bên trong Earl Pease sức lực của anh bị rút cạn hết vậy.
Bỗng nhiên anh nhớ tới hai quả màu nâu mà trước đó anh cất vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976518/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.