“Vị trí của nghiên cứu viên kia ở đâu?” Chu Ngự tựa hồ không có bị cảnh tượng trước mắt làm lay động.
Ngô Vận giơ cánh tay nhìn thoáng qua, sau đó điều chỉnh góc độ sao cho đúng vị trí.
“Làm sao vậy?” Chu Ngự hỏi.
“Căn cứ vào khoảng cách và phương hướng… Hắn tựa hồ đang ở bên trong Earl Pease…” Ngô Vận gắt gao nhíu mày lại.
Là Earl Pease nuốt lấy nghiên cứu viên kia sao?
Bọn họ bị Earl Pease dụ dỗ vào đây để trở thành chất dinh dưỡng của nó sao?
“Mang mặt nạ vào.” Chu Ngự đem mặt nạ bảo hộ mang vào.
Ngô Vận nhất thời hiểu được ý tứ của Chu Ngự, hắn nắm chặt cổ tay Chu Ngự “Cho dù đạn gây mê đối với đám đom đóm hoặc Kiếm Xương Bướm có tác dụng nhưng chưa chắc đối với Earl Pease sẽ có tác dụng!”
“Làm thử sẽ biết. Ngô Vận, đừng quên đứa con của anh. Dù sao khả năng chúng ta quay lại con đường cũ là không có, không bằng thử một chút. Hơn nữa tôi có dự cảm anh sẽ lấy được bản ghi chép của nghiên cứu viên kia cùng với một thu hoạch bất ngờ bình an trở về.”
“… Dự cảm gì chứ… Nếu như cậu hay không có dự cảm thì tôi đây thế nào?” Ngô Vận bất đắc dĩ cười hỏi.
Là chết ở chỗ này?
Hay có thế… có cơ hội nhìn con gái của mình?
“Không cần phải suy nghĩ về sau sẽ như thế nào đâu. Tương lai chính là sự thay đổi, còn ‘về sau’ thì lại là chịu ràng buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976520/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.