“Được rồi… Anh phải chiếu cố nó cho thật tốt…”
Chu Ngự cười cười, khi anh bước qua lớp cửa, Mặc Dạ vẫn như cũ cuộn mình vào một góc bỗng nhiên dựng hai cái tai lên, sau đó chuyển thân phóng về phía Chu Ngự, đầu tiên là đạp lên đầu gối của anh mượn lực sau đó nhảy lên, hai móng vuốt nhỏ bám vào vai anh.
Chu Ngự nâng mông nó lên, sau đó nhướng mày “Mi béo lên không ít nha, Mặc Dạ. Xem ra phải vận động thật nhiều a, nếu không sẽ bị mập đó.”
“Ah?” Mặc Dạ nghiêng đầu, tựa hồ không hiểu ý ‘mập’ trong miệng Chu Ngự nghĩa là gì.
Chu Ngự ôm Mặc Dạ ở trong căn cứ đi tới đi lui, làm cho mọi người hoảng sợ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Chu Ngự.
“Không thể nào, tôi nghe Tống tiên sinh cho phép anh ta nuôi dưỡng con Dạ Linh kia!”
“Dạ Linh đâu phải sinh vật cấp E hay cấp D gì, mà là cấp A đó!”
“Quá hoang đường! Lỡ con Dạ Linh kia lớn lên làm hại chúng ta thì sao?”
Mặc Dạ tựa hồ hiểu được lời nói của bọn hắn, buồn buồn rúc đầu vào ngực Chu Ngự.
Chu Ngự giống như cái gì cũng chưa nghe thấy, một đường ôm Mặc Dạ thẳng đến khi gặp Ngô Vận trong nhà ăn.
“Hey, Chu Ngự, cùng uống bia đi! Tống tiên sinh cho tiểu đội chúng ta nghỉ ngơi 3 ngày, hôm nay có thể không say không về.”
“Không phải những thứ này đều khan hiếm sao? Một người có thể uống được bao nhiêu bia chứ?”
Ngô Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976517/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.