“Bệ hạ… bệ hạ…” Hậu điện Bàn Long điện, một góc tiểu hoa viên. Trong dòng suối nhỏ trong suốt phủ kín đá ngũ sắc róc rách uốn lượn, dưới ánh nắng mặt trời ôn hòa ngày xuân chiết xạ quang mang lóng lánh, cây cổ thụ cao vút tới tận trời được dòng suối vờn quanh cũng không ngừng đong đưa cành lá theo những cơn gió se lạnh, những đóa hoa trắng nõn lượn lờ bay xuống lan tỏa hương thơm nồng nàn khắp cả hoa viên. Ma Nha, Tiểu Miêu cùng Tiểu Hoa Yêu bị đuổi tới tiền viện chơi đùa, có Ma Nha cùng Tiểu Miêu trông coi, Tiểu Hoa Yêu đã bị giáo huấn trở nên khá ngoan ngoãn. Vắng bóng Ma Nha cùng Tiểu Miêu, tiểu hoa viên này rốt cục cũng lộ ra diện mạo cổ xưa, thanh u vốn có của nó. Hoàng Phủ Ngạo bận rộn nhiều ngày lúc này rốt cuộc có thể thanh nhàn ngồi bên dòng suối nhỏ, kiên nhẫn dạy nhi tử bảo bối của y làm thế nào giữ vững quy phạm, lễ nghi tốt đẹp của hoàng tộc mà vẫn có thể tao nhã, tự nhiên pha trà, phẩm trà, có vài phần hương vị thanh nhàn của những ngày thảnh thơi. Chỉ tiếc, từ thật xa liền truyền tới âm thanh của Tạp Ân, bóng dáng như cơm nấm kia rất nhanh xuất hiện ở nơi này, nhiễu loạn bầu không khí thanh tĩnh, nhàn nhã. Nhìn bộ dáng vội vã của Tạp Ân có thể xác định chuyện hắn sắp bẩm báo tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì. “Bệ hạ, đã xảy ra chuyện, ngay vừa nãy, Hoa Chiếu điện của Cẩn quý phi có người hầu ngoài ý muốn phát hiện Hải Luân • Hách Lý đã mất tích suốt một đêm chết chìm trong một cái ao nhỏ ở một hậu điện hẻo lánh trong Hoa Chiếu điện…” … Hoa Chiếu điện. Lúc Hoàng Phủ Ngạo mang theo Thanh Việt tiến vào nơi này thì trên con đường nhỏ hẻo lánh đi ngang ao nhỏ đã bị thị vệ vây chặt chẽ, còn có một ít thị tỳ, người hầu lén lút ló đầu vào tìm hiểu tin tức. Bởi vì chủ tử nơi này, cũng chính là Cẩn quý phi—— Tuyết Cơ • Hách Lý, vừa chạy tới, thấy thi thể Hải Luân • Hách Lý nằm trong cái ao nhỏ ven đường thì trực tiếp hôn mê bất tỉnh, vì thế nhóm người hầu không có chủ tử quản thúc tự nhiên sẽ làm càn một chút. Hoàng Phủ Minh Khê cũng đã chạy tới nơi này, đang chỉ huy bọn thị vệ thật cẩn thận vớt thi thể Hải Luân • Hách Lý trong cái ao nhỏ đầy rong rêu xanh biếc. “Phụ hoàng, Ngũ đệ.” Thấy Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt tới, Minh Khê cũng vội vàng hướng Hoàng Phủ Ngạo hành lễ cùng chào hỏi Thanh Việt. “Phụ hoàng, nhi thần đã dò xét một chút, nghe thị tỳ hầu hạ Hải Luân • Hách Lý công chúa nói, ba ngày trước, Hải Luân • Hách Lý công chúa đã tỉnh lại. Lúc Hải Luân • Hách Lý công chúa vô tình thấy được dung mạo của mình hiện giờ thì thần kinh bắt đầu thất thường. Cứ nhốt mình trong phòng mà gào thét, cũng không chịu ăn cơm, uống thuốc, ném bể hết tất cả những thứ có thể phản chiếu hình ảnh trong phòng, tiếp đó thì giống như phát điên muốn tìm hoàng hậu trả thù. Nhóm thị tỳ, người hầu lo lắng cho thân thể nàng, vì thế luôn ngăn cản không cho nàng rời khỏi phòng ngủ thì liền bị ngắt véo, cào, cắn đủ thứ, tóm lại đều bị nàng xem là đối tượng trút giận, biến thành thương tích đầy mình. Nhưng mà bọn họ cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà hôm qua Hải Luân • Hách Lý công chúa liền trở nên im lặng, ăn cơm, uống dược, nghỉ ngơi, mọi chuyện đều phi thường phối hợp nên bọn họ đều thở phào, chịu đựng vài ngày như vậy bọn họ cũng sắp chống đỡ hết nổi, kết quả chỉ sơ sẩy một chút, Hải Luân • Hách Lý công chúa liền đánh ngất thị tỳ trông coi mình, mất tích. Bọn họ đều thực sợ hãi, lo sợ Hải Luân • Hách Lý công chúa thật sự sẽ tìm hoàng hậu trả thù, vì thế vội vàng bẩm báo cho Cẩn quý phi xong thì tản đi tìm kiếm, mỗi con đường thông tới cung điện hoàng hậu đều phân phó người canh gác, mà Hoa Chiếu điện cùng ngự hoa viên đều lục soát thật kĩ nhưng vẫn không tìm thấy Hải Luân • Hách Lý công chúa. Chính là không thể ngờ, cuối cùng, thế nhưng có một thị tỳ trong lúc vô tình đi qua con đường hoang vắng thông tới cái ao nhỏ này lại phát hiện Hải Luân • Hách Lý công chúa…” Minh Khê vì Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt kể lại những chuyện vừa điều tra được, ở bên kia thi thể của Hải Luân • Hách Lý cũng vừa được vớt lên bờ. Bảy tám ngày trước vẫn còn là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp làm vô số người thần hồn điên đảo, nào có ai ngờ hiện giờ nàng đã trở thành một khối thi thể khủng bố, lạnh như băng? Ngày xưa gương mặt vô cùng xinh đẹp, mà hiện giờ, khóe mắt, khóe miệng đều đã xuất hiện nếp nhăn, da thịt trắng nõn bóng loáng vô cùng co dãn cũng trở nên lỏng lẻo, vốn một cô gái mỹ mạo đầy sức sống lúc này lại giống như một phụ nhân trung niên hơn bốn mươi tuổi. Thi thể bị ngâm trong ao nước hẳn đã được một đoạn thời gian, da dẻ trắng bệch, trên mặt còn vướng rất nhiều rong rêu, ánh mắt trợn tròn trống rỗng, miệng há to giống như đang oán hận mà không cam lòng gào thét, cứ như vậy thê thảm, tịch liêu chết ở cái ao nhỏ ven con đường hoang vắng này. Hai ngự y sư chờ đợi nãy giờ đã bắt đầu kiểm tra thi thể. Trừ bỏ tử trạng dữ tợn làm người ta cảm thấy sợ hãi, càng hút sự chú ý mọi người chính là theo nhóm ngự y sư lật tử thi kiểm tra mà lộ ra hai cổ tay Hải Luân • Hách Lý bị tét ra cả, vừa nhìn đã biết bị vũ khí sắc bén cắt thành miệng vết thương thật sâu. Hải Luân • Hách Lý rốt cuộc chết thế nào? Chết đuối sao? Thế vết thương trên cổ tay kia lại là chuyện gì? Bởi vì cắt cổ tay, bởi vì mất máu quá nhiều mà chết? Kia vì sao lại còn nhảy vào trong ao? Hoặc là cả hai đều có, sau khi cắt mạch thì nhảy vào ao sao? Chính là chuyện này cần thiết sao? Nàng tự sát sao? Căn cứ theo kết quả kiểm tra ban đầu của nhóm ngự y sư cùng hiện trường xung quanh, cùng manh mối do nhóm thị tỳ, người hầu hầu hạ nàng cung cấp, tất cả đều có thể chứng minh Hải Luân • Hách Lý sau khi tỉnh lại, phát hiện dung mạo mình biến đổi, vì kích thích quá độ nên tinh thần trở nên bất thường, khả năng nàng tự sát là phi thường cao. Đối với một cô gái trước giờ luôn ỷ vào tuổi trẻ cùng sự xinh đẹp của mình để kiêu ngạo mà nói, mất đi hai thứ này chính là tai họa trời long đất lở, nàng muốn tự sát để chấm dứt sinh mệnh mình cũng là hợp tình hợp lý. Chính là, cho dù tự sát thì nàng có cần thiết phải chạy tới nơi hẻo lánh như vậy sao? Có cần sau khi cắt cổ tay mình lại nhảy vào trong ao nước sao? Là một công chúa cao ngạo, cho dù mất hết hi vọng nhưng nàng lại nguyện ý để mình táng thân trong một ao nhỏ đầy rong rêu bên cạnh con đường hoang vắng sao? … Sắc trời dần tối sầm, bước đầu điều tra cũng đã chấm dứt, xung quanh hiện trường, trừ bỏ dấu vết Hải Luân • Hách Lý tự mình lưu lại thì không còn bất cứ thứ gì khác. Trên cơ bản đã có thể kết luận, vào khoảng đêm qua, Hải Luân • Hách Lý công chúa một mình chậm rãi tiến tới cái ao nhỏ hoang vắng này, sau đó nhảy xuống chấm dứt sinh mệnh của mình. Chính là nếu đã quyết định nhảy xuống ao thì vì sao trước khi chết nàng lại tự cắt cổ tay mình làm cái gì? Bên bờ ao cũng không tìm thấy một lượng máu tươi lớn, chính là căn cứ theo miệng vết thương trên cổ tay nàng thì tuyệt đối phải chảy ra rất nhiều máu, như vậy số máu đó đi đâu rồi, còn có vũ khí sắc bén cắt cổ tay nàng đang ở đâu? Chẳng lẽ đều chìm vào cái ao nhỏ này sao? … Hoàn Chương 216.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]