Yêu vương có chút kinh dị nhìn Ngưu Kình. Đôi mắt của Ngưu Kình đã hóa ra Tử Kim nhãn tròng đen tinh đỏ trông ghê rợn cũng không khác gì mấy con mắt của yêu vương.
Yêu vương cả cười:
- Ta còn tin ngươi là nhân loại cơ đấy. Nói thật đi, ngươi là thần thú có phải không?
- Ta là nhân loại. Chỉ có điều ta không phải phàm nhân mà là dị nhân.
- Dị nhân? Ta chưa bao giờ nghe qua? Có phải cũng giống như thần thú có biến dị hay không?
- Biến dị? Có thể xem là như vậy.
Địa vị Ngưu Kình trong lòng yêu vương đột nhiên tăng lên mấy bậc. Yêu vương thầm nghĩ: - Thật là hiếm có.
Ngưu Kình nói:
- Đại vương xin hãy mở cửa lồng giam. Ta phải đến gần mới trị liệu cho bọn họ được.
Yêu vương bèn nói:
- Bạch hạc, hắc giao. Đây là y tiên đến chữa trị cho các ngươi chứ không phải đồ ăn. Các ngươi không được phép tấn công y có biết chưa.
Hai con tiểu thần thú thờ ơ ngó đi chỗ khác.
Yêu vương cười với Ngưu Kình:
- Y tiên. Nói thật với ngươi. Hai con tiểu thần thú này là ta bắt được. Ta định thu phục bọn chúng làm thuộc hạ. Tiếc là thần thú bản tính vốn kiêu ngạo quật cường không chịu thần phục. Đến bây giờ bọn chúng vẫn không chịu nghe lời ta, trái lại còn rất hung dữ.
Ngưu Kình vỡ lẽ thì ra yêu vương bức ép hai tiểu thần thú này. Nói không chừng y đã dùng nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-tu-chan-da-the-gioi/3230820/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.