Mạc Thiên Cửu đã nhìn ra tổng thể cục diện thế giới tu tiên nhưng mà không quá để ý, liên quan gì đến ta đâu.
Sau khi làm xong các bánh răng, hắn tiếp tục với các khớp nối và giáp ngoài.
Đến gần nửa đêm thì hắn mới hoàn thành xong các linh kiện, tiếp theo sẽ là lắp ráp và vẽ pháp trận.
Hạ nhân đã nghỉ hết, chỉ còn lại mình hắn làm việc.
…
Sáng hôm sau.
Hí hí hí… con ngựa sắt chồm lên hí dài, chân đạp đạp mặt đất, hắn có thể nghe được tiếng bánh răng vận chuyển, tiếng kim loại va vào nhau.
Hắn cảm thấy hài lòng, một tác phẩm nữa đã được hoàn thành.
“A! con ngựa thật đẹp.” có tiếng trẻ con vang lên.
Mạc Thiên Cửu đưa mắt nhìn, thì ra là hai tỷ muội Thượng Uyển, Hạ Uyển.
“Tiểu thập tam, con ngựa này là ngươi làm sao?” Thượng Uyển hỏi.
Mạc Thiên Cửu đen cả mặt, ai là tiểu thập tam chứ, tuổi của ta gấp mấy lần ngươi. Thôi được rồi, không chấp với con nít.
Mà muốn chấp cũng không được. Ở thời đại này rất coi trọng tôn ti trật tự. Phạm thượng chính là một trong những tội lớn, có thể bị đuổi khỏi sư môn.
Hắn nặn ra nụ cười:
“Đúng vậy, con ngựa này là sư đệ mới chế tạo.”
Hai đưa nhỏ đi quanh con ngựa, sờ vào đường gân cơ bắp, con ngựa cho bọn nó một cảm giác uy phong dũng mãnh, chiến mã vô địch.
“Bọn ta có thể ngồi chơi chút sao?” Hạ Uyển hỏi.
“Không được!” Mạc Thiên Cửu lắc đầu ngón tay. Ta còn chưa chơi, làm gì đến phần các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000967/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.