Mạc Thiên Cửu làm xong, không có suy nghĩ nhiều, khi về đến phủ đã gặp Trần Hảo trước cổng, hình như cố ý chờ hắn.
Thấy hắn, Trần Hảo vội kéo tay lại nhỏ giọng:
“Sư tôn trở về, sắc mặt rất không vui.”
“Là chuyện gì?” hắn hỏi.
“Khả năng là chuyện ngựa sắt của ngươi tông chết người.”
Mạc Thiên Cửu nhíu mày không tin, chuyện nhỏ như vậy, không thể khiến Diệp Hồng Vân chú ý, nói chi là tức giận.
“Ngươi mau vào trong đi, sư tôn đang chờ ngươi. Cẩn thận ăn nói.” Trần Hảo nhắc nhở.
Mạc Thiên Cửu gật đầu đến chỗ Diệp Hồng Vân.
Khi tới nơi, hắn thấy Diệp Hồng Vân giống như đang quở trách Thượng Uyển và Hạ Uyển.
“Ta đã dặn các ngươi bao nhiêu lần rồi, hạn chế ra ngoài, không được gây chuyện.”
“Các ngươi có biết đám quan kia lợi dụng chuyện này tiến cung gặp bệ hạ, xàm tấu trên trời dưới đất. Nói tên kia là cựu chiến binh có công với đất nước, bệ hạ mà bỏ qua chuyện này sẽ làm rét lạnh lòng quân. Nói ta dung túng đồ đệ, có ý lật đổ quân đội. Ép bệ hạ phải trọng phạt phủ quốc sư.”
Thượng Uyển và Hạ Uyển cúi gằm mặt không dám nói một lời.
“Sư tôn!” Mạc Thiên Cửu bước vào, chắp tay hành lễ.
Diệp Hồng Vân liếc nhìn hắn lạnh giọng:
“Ngươi có biết đã phạm trọng tội?”
Mạc Thiên Cửu vội quỳ sụp xuống, làm ra vẻ sợ hãi, lo lắng, hỏi:
“Đệ tử biết tội! xin sư tôn tha thứ.”
“Biết tội? vậy nói xem tội ngươi là gì?” Diệp Hồng Vân nâng chén trà, giọng sắc lạnh hỏi.
“Đệ tử…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000968/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.