Mạc Thiên Cửu gọi hạ nhân đến, nói:
“Ngươi ra ngoài tìm mấy tên thợ xây cho ta, nói là xây lò luyện kim.”
Sau đó hắn ném cho tên hạ nhân mấy lượng bạc, tên hạ nhân nhanh chóng đi làm.
Một lúc sau tên hạ nhân quay lại mặt ỉu xìu.
Thấy hắn không dẫn theo người, Mạc Thiên Cửu trầm giọng hỏi:
“Không đủ tiền sao?”
“Công tử, không phải.” tên hạ nhân xua tay. “Thuộc hạ đến mấy chỗ, bọn hắn đã nhận cọc nhưng ngay sau đó bọn hắn đuổi theo trả lại cọc, còn có cả tiền bồi thường nữa. Thuộc hạ hỏi thì bọn hắn nói: đang bận xây nhà khắc phục sự cố vừa rồi, không có thời gian.”
“Xảo ngôn!” Mạc Thiên Cửu hừ một tiếng.
Nếu đã bận thì ngay từ đầu nhận cọc làm gì. Hắn cũng không cần nhiều, vài người mà thôi. Kinh thành này không thiếu nhất chính là công nhân, cho dù có sửa chữa cũng không thể điều động hết công nhân, thợ xây.
“Vâng! thuộc hạ cũng nghĩ như vậy, nên đã dò hỏi, sau đó biết được là Công Bộ…” tên này tới đây thì không nói nữa, hắn rất hiểu chuyện.
Mạc Thiên Cửu từng ngón tay gõ trên bàn, xem ra là Công Bộ muốn làm khó ta. Trước đó nghe nói các thế lực đều chèn ép phủ quốc sư bây giờ mới được cảm nhận. Nhưng mà cũng không thể nói lời nào. Công Bộ nhận hoàng lệnh tu bổ lại nhà cửa, đường xá điều động toàn bộ thợ xây là cái cớ quá hợp lý.
“Ta biết rồi. Không có người, vậy ta tự xây, ngươi đi mua những nguyên vật liệu này cho ta.” Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000966/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.