Sáng ngày tiếp theo, Mạc Thiên Cửu lại hỏi Đậu Đen chuyện mèo chết, nó vẫn lắc đầu.
Chắc ta luyện sai rồi! hắn tự nói.
Không sao, lần đầu luyện, thất bại là chuyện bình thường.
Hắn quyết định đi chợ thú cưng mua một con mèo khác. Hắn tìm đến cửa hàng trước đó, chắc họ vẫn còn mèo già.
Nhưng mà khi hắn đến nơi thì cửa hàng đã tạm nghỉ bán, có một tên pháp sư đang làm phép trước cửa.
Ông chủ thì nằm trên một tấm chiếu, sắc mặt tái nhợt, môi khô khốc, mở mắt trân trân nhìn trần nhà.
Bà vợ và hai con ngồi bên cạnh than khóc, hàng xóm bu quanh xem chỉ trỏ.
Mạc Thiên Cửu thấy hiếu kỳ cũng cố chen vào giữa đám đông.
Tên pháp sư cầm kiếm gỗ múa may tới lui, cầm chén rượu hớp lấy một ngụm rồi phun ra phù phù. Hắn lẩm nhẩm đọc chú ngữ, chọc thanh kiếm vào trong hũ gạo nếp hất lên khiến cho gạo nếp bắn tung tóe khắp nhà.
“Mọi người tách ra, không được đạp lên gạo nếp.” tên pháp sư nhắc nhở.
Mọi người làm theo hồi hộp chờ đợi.
Chợt có tiếng xèo xèo xèo… khói bốc lên, hạt gạo nếp bị cháy thành than, cẩn thận quan sát dễ dàng nhận ra vết cháy tạo thành dấu chân mèo.
Tên pháp sư nhăn mặt, đưa ngón tay bấm đốt.
“Pháp sư, ông nhà ta rốt cuộc là bị gì?” bà vợ lo lắng hỏi.
Tên pháp sư nhìn bà, nói:
“Ông nhà đã bị trúng bùa miêu quỷ.”
“Bùa miêu quỷ?”
“Phải! loại bùa này vô cùng độc ác. Nghe nói phải dùng một con mèo già từ mười năm tuổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000965/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.