Dương Tử Mi kích động lật đến trang tiếp theo, hiện ra trước mắt đúng là ký hiệu trên thẻ bài gỗ đào.
Ký hiệu này là ký hiệu trên thẻ bài gỗ đào mà Long Trục Thiên đeo.
Cô nhìn xuống dưới, tiếp tục thấy ký hiệu trên thẻ bài cô đang đeo.
Tổng cộng có mười bốn trang với từng ký hiệu khác nhau, cả ký hiệu trên tấm của Mẫn Cương lẫn tấm cô vừa lấy ra từ hộp Ngũ Mang Tinh vẫn còn cầm trên tay đều ở trong này.
Vậy thì có lẽ là có tổng cộng mười bốn thẻ bài gỗ đào.
Tiếc là quyển sách này chỉ có hình vẽ mà không có bất cứ câu chữ thuyết minh gì. Cô lật đến tờ cuối cùng, con ngươi lóe lên, tim nhảy lên một nhịp.
Bức tranh cuối cùng này lại vẽ một người.
Người này mặc giáp sắt thời xưa, uy phong lẫm liệt giống như thần tiên hạ phàm.
Mấu chốt là người này có vài nét giống với Long Trục Thiên.
Kỳ quái hơn là trên lưng anh ta còn đeo một tấm gương.
Mà tấm gương này còn giống với tấm gương không thể chiếu ra bóng người trên tay cô.
Cô ráng bình tâm lại, rồi cầm gương ra tỉ mỉ đối chiếu.
So với đường nét điêu khắc trong tranh vẽ đúng là giống nhau như đúc.
Kỳ quái! Thật sự quá kỳ quái!
Cô kinh ngạc nhìn bức vẽ kia.
Đây là tổ tiên của Long Trục Thiên sao?
Chẳng lẽ tấm gương này có liên quan đến gia đình bọn họ sao?
Thế nên mới trùng hợp lọt vào tay cô?
Dương Tử Mi lại cầm gương chiếu vào người cô. Cô lấy di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378435/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.