Có điều cũng đã lâu lắm rồi cô không gặp được Lâm Thanh Mai. Dương Tử Mi đi từ cửa hàng vào gian nhà sau, cất tiếng gọi:
- Chị Thanh Mai...
Lúc này Lâm Thanh Mai đang ăn sáng, nghe thấy tiếng cô gọi lớn thì vội vàng bước ra, trên mặt tràn ngập vui sướng:
- Con nhóc này, cuối cùng cũng chịu đến gặp chị rồi.
Dương Tử Mi mỉm cười, cô cúi đầu nhìn cái bụng đã lớn hơn trước rất nhiều của Lâm Thanh Mai, tròn vo giống như một con chuột túi mẹ vậy.
- He he... chị Thanh Mai! Chị biết bây giờ chị giống cái gì không? - Dương Tử Mi cười gian trá.
- Cái con nhóc này, lại muốn trêu ghẹo gì chị của em đúng không?
Lâm Thanh Mai nhìn mái tóc xanh lam của Dương Tử Mi:
- Đang yên đang lành sao lại nhuộm tóc đen thành cái màu này?
- Màu này đẹp mà!
Dương Tử Mi kéo Lâm Thanh Mai ngồi xuống bắt mạch cho cô, thấy thai nhi tương đối khỏe mạnh cũng yên tâm vài phần:
- Chị Thanh Mai... Tống tiên sinh đi đâu vậy? Em có một vật muốn nhờ anh ấy giám định.
- Anh ấy đến thành phố tham gia nghiên cứu thảo luận học thuật gì gì đấy rồi. Có lẽ phải một tuần sau mới trở về.
- Lâu đến vậy sao?
- Đúng vậy!
Dương Tử Mi đưa tay sờ sờ chiếc gương trong túi.
- Em muốn giám định đồ cổ gì? Đưa chị xem thử nào. - Lâm Thanh Mai tò mò.
Dương Tử Mi lắc đầu.
- Vật này vẫn chưa biết là may mắn hay xui xẻo, em sợ sẽ ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378434/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.